LTCGVN (18.08.2014)
Có thể coi đây là những câu trả lời xác đáng và mạnh mẽ của
phong trào Bảo Vệ Sự Sống khi phải đối phó với các lập luận chủ trương phá
thai.
PHẦN I: SỰ SỐNG
BAN ĐẦU CỦA PHÔI THAI
1. Không thể chắc chắn là khi nào mạng sống con người được bắt đầu, vì
rằng đó là một câu hỏi mang tính tôn giáo vốn không thể chứng minh được bằng
khoa học.
Nếu
chưa thể nào khẳng định được khi nào thì mạng sống con người bắt đầu, thì chúng
ta lại càng phải nghiêng về phía Bảo Vệ Sự Sống. Thế nhưng, hiện nay các sách
vở về y khoa và các công trình nghiên cứu khoa học đứng đắn đều đồng ý rằng
mạng sống con người được khởi đầu ngay từ khoảnh khắc vừa thụ thai.
2. Bào thai ( fetus ) chỉ là một phần thân thể của người phụ nữ mang thai
mà thôi, cũng giống như cục thịt dư amiđan ( tonsils ) trong cổ họng hay mẩu
ruột thừa ( appendix ) trong bụng của họ vậy. Không thể tin rằng một phôi thai
đông cứng lại có thể là một con người thật sự được !
Mỗi
bộ phận con người đều được định dạng bằng một mã gien di truyền chung cùng với
các bộ phận còn lại của cơ thể; bộ gien di truyền của em bé chưa được sinh ra
hoàn toàn khác hẳn so với bộ gien di truyền của người mẹ.
Đứa
bé có thể chết đi và người mẹ thì vẫn còn sống, hay ngược lại, điều đó chứng tỏ
rằng cả hai đều là những con người riêng biệt. Đứa bé chưa chào đời có vai trò
tích cực trong sự phát triển của bản thân em, chính em điều khiển tiến trình
mang thai và thời điểm em sẽ được sinh ra.
3. Khi chưa được sinh ra, nó chỉ là một phôi thai ( embryo ) hay chỉ là
một bào thai ( fetus ), chẳng khác nào một giọt nước của mô ( blob of tissue ).
Vậy nó chỉ là một sản phẩm của việc thụ thai – chứ không phải là một đứa trẻ.
Phá thai chính là việc chấm dứt đi một thai kỳ, chứ không phải là giết chết một
đứa trẻ.
Cách gọi là bào thai hoặc phôi thai ở đây không hề ám chỉ
đến con vật, mà là về chính con người tại những giai đoạn phát triển nhất định
nào đó.
Ba
tháng thai kỳ đầu tiên, em bé chưa được sinh ra đã có đầy đủ các phần thân thể
y như bé sẽ có sau này. Phá thai chính là chấm dứt hoạt động của một trái tim
đang đập và chấm dứt luôn những làn sóng đo lường được của bộ não.
4. Bào thai có thể sống, cũng giống như trứng và tinh trùng. Bào thai có
thể là một con người chứ không hẳn đã là một con người thật sự. Nó cũng giống
như bản họa đồ của một căn nhà mà thôi.
Xác em bé sau khi bị phá thai cho thấy rõ: phá thai chính
là chấm dứt một đời sống thật sự, chứ không phải là một đời sống còn trong dạng
tiềm năng ( potential life ). Một thứ gì đó không phải là con người ( nonhuman
) thì không thể nào tự dưng mà lại trở thành con người được.
5. Trẻ chưa được sinh ra không phải là một con người, với cuộc sống đầy
đủ và trọn vẹn. Kích thước của nó chỉ có vài inches, và thậm chí nó không thể
suy nghĩ được; nó chỉ có tiến bộ chút ít so với một con vật mà thôi, và do đó,
liệu có người nào đó dám nói rằng con người có nhiều quyền sống hơn là các con
vật không ?
Tính
chất hay bản thể con người ( personhood ) nếu được định nghĩa theo cách đúng
đắn nhất, chính là việc trở nên thành viên trong chủng loại con người ( human
species ), chứ không phải bằng tiến trình phát triển trong chủng loại đó.
Nếu
giá trị một em bé chưa được chào đời lại có thể đem so sánh với giá trị của một
con vật, thì không còn lý do nào mà lại không so sánh tất cả chúng ta, những
người đã được sinh ra và đang sống, với các loài vật ! Nếu người ta đã ghê tởm
và lên án việc giết các con vật lúc chúng còn sơ sinh, thì sao người ta lại có
thể ủng hộ việc giết chết đi các trẻ thơ chưa được chào đời ?
6. Rõ ràng là sự sống chỉ mới được bắt đầu ngay từ lúc chào đời. Đó là lý
do tại sao mà chúng ta chỉ tổ chức mừng sinh nhật, chứ không phải là mừng ngày
thụ thai, và tại sao chúng ta không tổ chức đám tang sau khi các bà mẹ bị sẩy
thai ?
Việc
chúng ta nhìn nhận về các ngày sinh chỉ là những khía cạnh về mặt văn hóa chứ
không phải khoa học. Trong khi đó người Á Châu tính tuổi một người ngay từ khi
đậu thai, nghĩa là ngày chào đời cộng thêm 9 tháng 10 ngày ngược về trước. Hơn
nữa, vẫn có một số người cử hành tang lễ cho con của họ sau khi họ bị sẩy thai
đấy chứ !
PHẦN II: NHÂN
QUYỀN VÀ SỰ CÔNG BẰNG
7. Cho dù đứa trẻ chưa chào đời có được coi là con người đi nữa, thì
chúng vẫn có ít quyền hơn là người phụ nữ, vì thế người phụ nữ vẫn có quyền phá
thai !
Một
khi đã bảo đứa trẻ chưa chào đời chính là con người, thì không phải bàn luận gì
thêm nữa, chỉ chừng đó thôi cũng đủ khẳng định đứa trẻ phải có quyền được sống
như bất kỳ ai, và do vậy mẹ của chúng không có quyền phá thai, nghĩa là không
có quyền giết chính con của mình !
Quyền
được sống cũng không phụ thuộc vào tuổi tác, cân nặng hoặc kích thước của đứa
trẻ. Bào thai không hề ít quyền được sống hơn bất kỳ một người lớn tuổi nào, kể
cả trường hợp đó là chính người mẹ của nó.
Việc so sánh giữa quyền lợi của đứa trẻ và quyền lợi của
người mẹ là một sự so sánh khập khiễng, mất cân bằng, phi lý. Bản chất việc phá
thai cho thấy người mẹ đã tìm mọi cách để chống lại sự sống của chính con của mình.
8. Mỗi người đều có quyền tự do để chọn lựa. Sẽ thật là bất công khi giới
hạn sự tự do chọn lựa của người phụ nữ bằng việc cấm họ phá thai.
Bất kỳ xã hội dân sự nào cũng đều ngăn cấm sự tự do cá
nhân khi chọn lựa, nếu chọn lựa đó sẽ làm nguy hại đến một người vô tội nào đó.
Không thể nói tự do chọn lựa chung chung một cách mơ hồ nhưng cần phải hỏi rõ:
tự do chọn lựa cái gì ?
Trong
thực tế phũ phàng, hầu hết những vi phạm về nhân quyền đều được bảo vệ và che
đậy trên cơ sở của quyền được tự do chọn lựa. Vì thế, phá thai là một vi phạm
nhân quyền ở mức độ trầm trọng, nó được nguỵ trang dưới cái vỏ lý luận đòi cho
người ta phải được tự do chọn lựa.
9. Mỗi người phụ nữ có quyền kiểm soát chính thân thể của họ.
Trong thực tế, việc phá thai đã quả quyết rằng: có tới
hơn nửa triệu người phụ nữ mỗi năm ở Hoa Kỳ, hàng triệu người phụ nữ khác ở
Việt Nam, và hàng chục triệu người phụ nữ trên toàn thế giới không hề có chút
quyền kiểm soát nào trên chính thân thể của họ.
Ngược lại, sẽ là một điều làm tổn thương phẩm giá và lòng
tự trọng của người phụ nữ nếu xem chuyện mang thai như là một điều gì đó bất
bình thường, tiêu cực, hay nằm ngoài vòng kiểm soát trên chính thân thể của họ.
10. Phá thai chính là một quyết định giữa bản thân người phụ nữ với vị
bác sĩ của chị ta chứ đâu phải là chuyện của người khác. Mọi người đều có quyền
giữ kín chuyện riêng tư ( privacy ) của mình.
Hiến Pháp không có
quyền cũng chẳng liên quan gì đến sự kín đáo cá nhân chi cả. Sự kín đáo không
bao giờ là một quyền trọn vẹn hay tối thượng cả, vì lẽ nó luôn bị chi phối bởi
những quyền khác.
Ngoài
người mẹ và vị bác sĩ, người cha của đứa trẻ cũng phải chịu trách nhiệm thay
cho đứa trẻ và phải có quyền tham dự vào quyết định đó. Chính người cha cũng
phải đối diện với nỗi đau khổ sâu sắc và lương tri cảm thấy tội lỗi qua chuyện
phá thai, cuộc sống của ông ta sẽ bị ảnh hưởng trầm trọng...
11. Sẽ là bất công cho một người phụ nữ chưa cưới hỏi mà lại phải đối phó
với việc mang thai một cách bẽ bàng. Vì thế, phải chấp nhận cho họ được phá
thai.
Việc
mang thai không phải là chuyện tội lỗi. Xã hội không được quyền lên án hay làm
áp lực đối với một người mẹ chưa cưới, và đẩy họ vào chuyện phá thai, ngược
lại, phải cảm thông, nâng đỡ và hỗ trợ người phụ nữ đó. Cái sai trái chính là
lối sống buông thả, lối sống không được giáo dục về mặt đạo đức, về tình dục và
chuyện quan hệ trai gái trước hôn nhân hoặc ngoài hôn nhân.
Việc
đã trót có một chọn lựa sai trái là quan hệ tình dục trước hoặc ngoài hôn nhân
không thể và không được phép là nguyên nhân đưa tới một chọn lựa sai trái khác
kinh khủng hơn, trầm trọng hơn, một tội ác minh nhiên, đó là phá thai, là giết
chết một trẻ thơ vô tội.
12. Quyền được phá thai là nền tảng cho sự tiến bộ của người phụ nữ. Đó
là một trong những quyền chính yếu để nữ giới có được sự bình đẳng với nam
giới.
Những
người ủng hộ thuyết nam-nữ bình quyền một cách chân chính lại chính là những
người Bảo Vệ Sự Sống đích thực. Họ rất tích cực, mạnh mẽ và gay gắt chống lại
việc phá thai. Mà quyền của người phụ nữ thì không bao giờ được liên kết với
quyền phá thai cả.
Chính những lý lẽ căn
bản của phong trào ủng hộ quyền phá thai đang làm giảm đi phẩm giá của người
phụ nữ. Người ta đang cố đưa ra rất nhiều giải pháp hòng liên kết các phúc lợi
của người phụ nữ với việc phá thai, như viên thuốc ngừa thai và việc tự do tình
dục, nhưng thực tế chứng tỏ họ hoàn toàn sai lầm.
Một
số đường lối sách lược của phe ủng hộ quyền phá thai đã thừa nhận sự bất lực
đáng thương của người phụ nữ, và biến họ trở nên đối tượng của sự ngu dốt và
bóc lột.
13. Hoàn cảnh của người phụ nữ
khiến họ không có sự chọn lựa nào khác ngoài việc phá thai !
Nhất
thiết phải trình bày thấu đáo cho người phụ nữ tất cả những chọn lựa khác ngoài
chuyện phá thai để họ quyết định, nếu họ còn được sáng suốt để quyết định.
Lý
do phá thai để tránh rơi vào sự nghèo khổ chỉ là một cách lập luận giả trá,
nguỵ biện. Nó ngăn cản bản thân người phụ nữ và cả xã hội không nỗ lực hơn nữa
để đạt tới những giải pháp tích cực khác thay vì tìm đến với giải pháp phá thai
cho xong chuyện.
14. Cá nhân tôi chống lại chuyện phá thai, thế nhưng tôi vẫn ủng hộ sự ưu
sinh ( Pro-Choice ). Đó là một sự thay thế hợp pháp và chúng ta không có quyền
ngăn cản. Mỗi người được tự do tin vào những gì mà họ muốn, nhưng cũng không
nên cố áp đặt điều đó trên những người khác.
Thật
ra, việc ủng hộ ưu sinh cũng chính là ủng hộ phá thai mà thôi. Cho dù chủ
trương ưu sinh hiện nay được cho là hợp pháp tại một số quốc gia, thì cũng cần
phải hiểu rằng những gì là được cho là hợp pháp thì không hẳn mọi lúc và mọi
điều đều luôn luôn đúng về mặt lương tâm.
Bản
dịch của ANTHONY LÊ
Nhóm BVSS Sàigòn biên tập và thu gọn ( Còn tiếp nhiều kỳ )
Nhóm BVSS Sàigòn biên tập và thu gọn ( Còn tiếp nhiều kỳ )
0 nhận xét:
Đăng nhận xét