LTCGVN (26.01.2013)
Nguyễn Bá Chổi (Danlambao) - Nếu không có “Bên thắng cuộc” đưa “giang san về một một mối” thì làm gì có cảnh cả khối dân oan kéo nhau về “thủ đô của phẩm giá con người” và khắp mọi miền của nước CHXHCNVN để “khiếu kiện vì nhà cửa đất đai ruộng vườn bao đời nay bị “cưỡng chế” cướp trắng tay; đâu có đám sinh viên Sài Gòn ngày xưa xuống đường “chống Mỹ cứu nước” nay lại chưng hửng mất công xuống đường góp tiếng nói cảnh tỉnh có tác dụng hơn ai hết trước “đại cái lầm” về “Bên thắng cuộc”...
*
Đối với “Bên Thắng Cuộc”, người viết (Bá Chổi) xin tự thú bản thân không thuộc phe chống như đỉa phải vôi vì chạm nọc từ Hà Nội, cũng chẳng đứng trong hàng ngũ chống khơi khơi“không cần biết Huy Đức viết cái chi chi”, mà chỉ vì cái tội của tác giả (Huy Đức) là xuất thân từ Bộ độ cu Hồ; người viết chỉ tự xếp hàng vào phe cám ơn “bên thắng cuộc”.
“Bên thắng cuộc”, đối tượng mà người viết muốn “xin nhận nơi này làm... cám ơn” tuy một tên gọi nhưng là hai.
Một là, cuốn sách mang tên “Bên Thắng Cuộc” của Huy Đức với nội dung của những sự thật “không thể chối cãi” vạch rõ mặt thật của giới lãnh đạo, những chuyện thâm cung bí sử trong chủ trương đường lối của đảng CSVN, bấy lâu nay được núp kín dưới đủ thứ phấn son mỹ miều mê tơi. Cái mặt nạ ấy đã bắt đầu bị nghi ngờ với cậu bé 13 tuổi Huy Đức sinh ra, được giáo dục trong cái nôi “Dân Khu Tư, quê Bác...” khi cậu bắt gặp những thứ lạ lẫm như con búp bê biết nhắm mở mắt của Miền Nam sau ngày “giải phóng”.
Người viết (Bá Chổi) vốn là một người lính VNCH trước ngày 30/4/1975, xin bày tỏ lòng cảm động khi đọc anh tác giả cựu Bộ độ cụ Hồ - Huy Đức thuộc “bên thắng cuộc”, tuyên xưng hành động tự sát của các vị tướng VNCH là “tuẫn tiết”.
Hai là, bên đã “đại thắng mùa xuân” 1975:
- Nếu không phỏng được Miền Nam, “bên thắng cuộc” đâu có phải khốn đốn như hôm nay, vì không những chỉ đồng bào Miền Nam mà cả hai miền đã “sáng mắt sáng lòng”, và chóp bu đảng đâu có phải gọi nhau bằng nào “đồng chí X”, nào “một bầy sâu”, nào là “một bộ phận không nhỏ bị mất lập trường, tự diễn biến..”, đấm đánh nhau chí chóe;
- Nếu không “đưa giang san về một một mối” thì làm gì có cảnh cả khối dân oan kéo nhau về “thủ đô của phẩm giá con người” và khắp mọi miền của nước CHXHCNVN để “khiếu kiện vì nhà cửa đất đai ruộng vườn bao đời nay bị “cưỡng chế” cướp trắng tay; đâu có đám sinh viên Sài Gòn ngày xưa xuống đường “chống Mỹ cứu nước” nay lại chưng hửng mất công xuống đường góp tiếng nói cảnh tỉnh có tác dụng hơn ai hết trước “đại cái lầm” về “Bên thắng cuộc”.
Lại nhớ lời tướng độc nhãn Do Thái Moshe Dayan khi thăm Sài Gòn trước 1975 rằng “muốn thắng Cộng Sản phải để CS chiếm Miền Nam”. Nay rõ ràng “bên thắng cuộc” đang té ra thua cuộc.
“Bên-Thắng-Cuộc-té-ra-là-thua-cuộc” nằm phơi trắng bụng giữa ban ngày ban mặt. Chỉ có kẻ mù mới không hay!
0 nhận xét:
Đăng nhận xét