Thứ Bảy, 12 tháng 7, 2014

Việt Nam cần thay đổi thể chế để bảo vệ đất nước


LTCGVN (12.07.2014) - Ngày 01/7/2014 vừa qua chính phủ Nhật bản đã có một quyết định quan trọng là thay đổi học thuyết quốc phòng từ chổ chỉ được quyền phòng vệ cá thể như quy định của Hiến pháp Nhật từ sau đệ nhị Thế chiến đến nay sang quyền được Phòng vệ tập thể mở đường cho Nhật bản tham chiến cùng các nước đồng minh trong tình huống chiến tranh, mục đích tối hậu là để đối phó với một Trung cộng đang trở nên tự tin quá mức..

Sự phát triển như vũ bão của Trung cộng về kinh tế và quân sự cộng với tham vọng bá quyền cố hữu của đất nước khổng lồ này đặt Mỹ, Nhật, Úc và các nước trong khu vực đông Á vào tình thế bị đe dọa trước mắt và lâu dài buộc các nhà hoạch định chính sách của những quốc gia này phải có một tầm nhìn thực tế hơn về tính mong manh của hòa bình và ổn định trên thế giới và chiến lược chuyển trục của Hoa kỳ đang thực hiện là một đáp ứng theo chiều hướng đó.

Sự đồng hành của Mỹ và Nhật như báo trước một sự thay đổi về cấu trúc an ninh khu vực sẽ xảy ra trong thời gian sắp tới và Việt nam của chúng ta sẽ có vị trí nào trong cấu trúc đó là một câu hỏi lớn đối với nhân dân VN và những người quan tâm đến thời cuộc trong đó có những nhà đấu tranh cho dân chủ đang rất lo lắng cho vận mệnh quốc gia.

Trong thời chiến tranh lạnh hai khối Tự do và Cộng sản đối đầu, Việt nam Cộng hòa (bất đắc dĩ) trở thành tiền đồn của khối Tự do ngăn chận sự bành trướng về hướng nam của khối Cộng sản.

Thời điểm này Mỹ lo ngại Trung cộng sẽ xua 500 triệu nông dân Trung quốc tràn ngập Đông nam Á như lời đe dọa của Mao Trạch Đông với Học thuyết chiến tranh “cài răng lược” để vô hiệu hóa ưu thế về hỏa lực của Mỹ như ý đồ của đảng CS Trung hoa. Vậy là Mỹ đã lập phòng tuyến để “be bờ”, VN trở thành chiến trường cho tranh chấp của hai khối.

Ngày hôm nay lịch sử đang lập lại, TC đang trên đà phát triển vũ bão với nền kinh tế đứng thứ hai thế giới, với dự trữ ngoại tệ trên 3ooo tỷ Mỹ kim, với công nghệ quốc phòng tiên tiến đang thu hẹp rất nhanh khoảng cách với các nước Phương Tây tạo ra một hiểm họa chưa từng có đối với Nhật bản, Việt nam và các nước khác trong khu vực và trong tương lai không xa là hiểm họa của chính Úc và Mỹ…

Thời chiến tranh lạnh VNCH là một quốc gia Dân chủ nên việc hội nhập vào một liên minh phòng thủ chung không có trở ngại gì, và việc gia nhập Liên minh phòng thủ với các nước trong khối Tự do cũng giúp VNCH bảo vệ được đất nước, bảo vệ được nền tự do trong một giai đoạn chiến tranh máu lửa.

Thời thế hiện nay đã khác xưa rất nhiều về cả hình thái chiến tranh lẫn vũ khí và quy mô cuộc chiến cùng ảnh hưởng của nó lên tương lai khu vực và cả nhân loại.

Nếu như trước đây VNCH có thể tự vệ được trong điều kiện đồng minh Hoa Kỳ viện trợ đầy đủ như Nga- Tàu đã viện trợ cho CS Bắc Việt, nhưng ngày hôm nay với sức mạnh khủng khiếp của quân đội và vũ khí TC khiến cho Nhật bản là một quốc gia công nghiệp giàu có hàng đầu thế giới cũng phải dựa vào chiếc ô an ninh của Mỹ và phương thức phòng vệ tập thể thì VN chúng ta không có lý do gì để đứng ngoài một liên minh quân sự của khối Dân chủ do Mỹ lãnh đạo.

Việc tham gia liên minh phòng thủ trước mắt đáp ứng nhu cầu bức thiết của chúng ta là bảo vệ quốc gia và sau đó là góp phần vào việc phòng thủ chung để ngăn ngừa chiến tranh nhưng trong mối tương quan này chúng ta cần Mỹ và các nước dân chủ hơn Mỹ và các nước dân chủ cần chúng ta..

Người Mỹ đang thiết lập một vành đai an ninh bao quanh TC từ bắc xuống nam, bắt đầu từ Hàn quốc qua Nhật bản đếnPhilippines, xuống Mã lai, Nam Dương và Singapore, nhưng cho đến nay vẫn chưa thấy dấu hiệu rõ ràng rằng người Mỹ muốn cộng sản VN đóng một vai trò gì và như thế nào trong cái vành đai an ninh đó và CSVN cũng không hề có chỉ dấu nào là muốn tham gia vào một liên minh phòng thủ chung để được bảo vệ. Việc này sẽ đẩy đất nước vào thế đơn độc đối đầu với TC, nếu TC đơn phương hành động trong lúc này khi VN chưa được ai bảo vệ như Ukraina đã tạo điều kiện cho Nga xâm chiếm Crimea.

Nhận thức được nguy cơ từ Trung cộng Philippines đã nhanh chóng có những hành động cụ thể như cho phép quân đội Mỹ có mặt gần như thường trực tại Phi với một loạt căn cứ quân sự hùng hậu, trong khi đó VN bị TC đe dọa nặng nề hơn mà vẫn tiếp tục chủ trương “không liên kết” thì quả là khó hiểu…!

Để giải thích cho việc VN vẫn đang còn đứng ngoài một liên minh phòng thủ khu vực có hai khả năng:

-Thứ nhất VN vẫn là một chế độ CS độc tài không chia xẻ cùng một giá trị với Hoa kỳ và đồng minh dẫn đến sự nghi ngờ, hơn nữa trong tương quan với TC và Hoa kỳ thì CSVN gần gũi hơn với TC về ý thức hệ và mục tiêu chiến lược, mối quan hệ Trung –Việt vẫn còn ẩn chứa nhiều nghi vấn vì những thỏa thuận ở Thành Đô mà cho đến nay chưa được giải mật.. Ngày nào VN chưa thay đổi thể chế, thay đổi học thuyết quốc phòng, đoạn tuyệt với quá khứ CS thì việc gia nhập liên minh với Mỹ là không thể thực hiện được vì có thể chính phủ Mỹ vì lợi ích thực dụng họ đồng ý vô điều kiện để CSVN tham gia liên minh, nhưng với Quốc hội Mỹ điều này khó chấp nhận được.

-Thứ hai có thể Hoa kỳ không cần thiết có thêm VN trong vành đai an ninh đã được thiết lập vì vị trí trọng yếu củaPhilippines đã thay thế một cách hoàn hảo cho VN trong sự bố phòng chiến lược?...

Nếu đúng như vậy thì rất nguy hiểm cho dân tộc VN vì có thể Mỹ và đồng minh không cần VN trong vành đai an ninh của mình nhưng TC thì rất cần vị trí chiến lược của VN trong chiến tranh “chống tiếp cận”, vì hệ thống cảng biển VN từ Đà nẵng, Dung Quất đến Cam Ranh, Vân Phong và Vũng Tàu sẽ tạo ưu thế quân sự cho Tc nếu họ kiểm soát được những vùng đất hiểm yếu này để triển khai khí tài quân sự mở rộng không gian chiến tranh làm phân tán hỏa lực của Mỹ và đồng minh. Như vậy VN vừa mất chủ quyền vừa mất an ninh…

Xét theo lập luận này thì việc Mỹ và đồng minh mở cửa cho VN tham gia khối quân sự sẽ vô hiệu hóa hình thái “chiến tranh chống tiếp cận” của TC và ưu thế chiến lược sẽ nghiên về phía Mỹ. Riêng với Nhật bản việc VN tham gia liên minh sẽ rất có lợi cho họ vì sẽ phân tán hỏa lực của TC một khi chiến tranh nổ ra, “chia lửa” cho Nhật bản và làm cho TC bị bao vây ở nhiều mặt giúp cho việc phòng thủ và tấn công của liên minh thuận lợi hơn rất nhiều.

Nhìn nhận trong góc độ này thì vị trí chiến lược của VN là cực kỳ quan trọng mà cả Mỹ - Nhật và Trung cộng không thể bỏ qua.

Hiện tại chúng ta chưa thể xác quyết được điều gì, chúng ta chỉ hy vọng rằng người Mỹ sẽ hành động có trách nhiệm với nhân dân VN. Hy vọng người Mỹ và Nhật hiểu cho rằng chỉ có một chính phủ dân chủ do nhân dân chọn lựa qua cuộc bầu cử tự do mới đủ tính chính danh để đàm phán với họ về việc VN gia nhập khối phòng thủ chung, mọi thỏa hiệp của CSVN với các nước kể cả Hoa kỳ sẽ không có giá trị và nó sẽ bị hủy bỏ một khi CS sụp đổ, mà CS sụp đổ chỉ là vấn đề thời gian. Mỹ và Nhật nên đồng hành với nhân dân VN chứ không nên đồng hành cùng CSVN, vì CSVN chỉ là một giai đoạn trong lịch sử dân tộc VN…

Về phía VN, chúng ta không có lý do hay lợi ích gì khi can dự vào tranh chấp quyền lực của các siêu cường, chỉ vì ngày hôm nay chủ quyền quốc gia và sinh mệnh dân tộc Việt bị đe dọa cho nên chúng ta mới chấp nhận rủi ro tham gia vào một liên minh phòng thủ. Trên đời này mọi sự cao quý đều có giá của nó, việc bảo vệ tổ quốc đương nhiên phải trả bằng máu của chính dân tộc mình.. để tồn tại chúng ta phải chiến đấu và hy sinh không có sự chọn lựa nào khác.

Nhưng sự chiến đấu và hy sinh này của dân tộc Việt phải được bảo đảm bằng cái giá của tự do cho cả dân tộc, chúng ta không chiến đấu để duy trì chế độ độc tài, một chế độ đã làm ung thối đất nước, đặt đất nước vào tình thế hiểm nghèo vì một “mối tình hữu nghị viễn vông” như chính ông Thủ tướng CS Nguyễn tấn Dũng đã nhìn nhận.

Thêm một lần nữa khẳng định: Để bảo vệ sự trường tồn của dân tộc và quốc gia, mở ra lộ trình canh tân đất nước, VN phải thay đổi thể chế từ độc tài sang dân chủ, chỉ có như vậy mới đoạn tuyệt được ý thức hệ CS nguyên nhân của mọi sai lầm và bi kịch, mới thay đổi được học thuyết quốc phòng tự cô lập, chủ động tham gia liên minh phòng thủ khu vực do Mỹ lãnh đạo.

Đây cũng chính là cơ may cuối cùng để gìn giữ hòa bình, nhưng phải là một nền hòa bình trong sự tôn trọng tự do và phẩm giá dân tộc, hòa bình trong thế mạnh.

09/7/2014


0 nhận xét:

Đăng nhận xét