Thứ Hai, 7 tháng 7, 2014

LỬA VÀ NƯỚC

Chuyện này xảy ra lâu lắm rồi, lâu đến nỗi loài người và cây cối cũng chưa có mặt trên quả điạ cầu này. Trên trái đất lúc đó sự sống còn rất đơn sơ. Chỉ có vài loại vi khuẩn đơn bào. Thời gian đó nước với lửa là một đôi bạn thân. Tình cảm giữa nước với lửa khăng khít với nhau đến nỗi gió và đất phải “ghen tị”. Tình bạn đẹp giữa nước và lửa duy trì như thế đến hàng triệu năm. Một hôm, lửa mới nói với nước rằng: “Hai chúng ta có mặt trên trái đất này cũng khá lâu rồi, mà nhiệm vụ của bạn và tôi là phải tạo nên và duy trì sự sống. Muốn cho sự sống lâu dài và trải rộng thì chúng ta phải mời anh Gió và chị Đất cùng tham gia. Chị Đất có khả năng cất giữ tất cả các loại hạt giống, còn anh Gió thì có khả năng đưa những hạt giống đi xa. Như vậy, chúng ta phải đi đến nhà của anh Gió và chị Đất để chia sẻ về vấn đề này”.
Sau khi được sự chấp nhận của anh Gió và chị Đất cho công cuộc kiến tạo sự sống, Lửa và Nước lại bàn thêm: “Các hạt giống được chị Đất giữ khắp mọi nơi, và chúng cần có tôi để bắt đầu sự sống. Vậy bạn có cách nào giúp tôi làm được chuyện đó không ?” Nước hỏi: "Ý của bạn là muốn được bay lên cao để những dòng nước trong người bạn tuôn chảy, và rưới đều khắp tất cả mọi hạt giống phải không ?” – “Ừ, đúng vậy.” – “Chuyện đó không khó đâu, tôi sẽ dùng sức nóng của mình đưa bạn lên trên đó.”
Bàn tính xong, Lửa dùng sức nóng đưa Nước lên cao. Nhận được sức nóng của lửa, Nước từ từ hóa thành hơi và bay lên. Bay lên trên cao nước tạo thành những cụm mây. Nước đã nhờ anh Gió đem những hạt nước trong người mình rưới khắp tất cả những hạt giống được chị Đất đang nâng niu và ôm ấp. Từ khi có những hạt giống, tình tình chị Đất đã thay đổi hẳn. Chị luôn vui vẻ và hát lên những bài ca yêu thương. Chị Đất chăm sóc cho những hạt giống như là một người mẹ đang chăm sóc cho những đứa con thân yêu của mình. Các hạt giống đã từ từ lớn lên. Các hạt giống hiểu và cảm nhận được những tình cảm mà chị Đất dành cho mình. Không biết từ lúc nào, các hạt giống đã gọi chị đất là mẹ – Đất Mẹ.
Ngày qua ngày, với sự chăm sóc cần mẫn và thương yêu của chị Đất, của đôi bạn Nước và Lửa, các hạt giống đã lớn lên rất nhanh. Giờ đây tất cả những hạt giống đầu tiên đều đã trưởng thành. Rồi mỗi hạt giống ấy sinh sản ra nhiều hạt giống con. Cứ thế các hạt giống thế hệ này tiếp nối các hạt giống của thế hệ trước mà duy trì, lớn lên và phát triển. Anh Gió cũng không quên nhiệm vụ của mình là đưa các hạt giống đi xa và trải rộng. Không bao lâu toàn bộ trái đất được phủ một màu xanh. Rồi muôn thú xuất hiện.
Như vậy là công cuộc kiến tạo sự sống ở trái đất hoàn thành. Tình bạn của nước và lửa càng thắm thiết hơn xưa. Hai người bạn nắm tay nhau, trong phút chốc tan biến vào nhau. Nước và Lửa đã trở thành một biểu tượng đẹp của tình bạn. Bất cứ người nào nhìn vào Lửa cũng đều thấy sự có mặt của Nước. Và bất cứ người nào nhìn thấy Nước cũng đều thấy sự có mặt của Lửa. Nước và Lửa bấy giờ không còn là hai thực tại tách rời nhau. Điều bí mật này trải qua hàng triệu triệu năm nữa đến khi có con người xuất hiện, nhưng vẫn chưa có ai khám phá ra: Nước với Lửa là một.
Bạn là người của thế kỷ 21. Tôi sẽ dành sự khám phá này cho bạn. Không khó lắm đâu, chỉ cần phân tích cấu tạo của phân tử Nước ( 2 hydro + oxi ), bạn sẽ thấy được ngay. ( Hydro là một chất cháy, Oxi là một chất duy trì sự cháy. Nhưng khi chúng kết hợp với nhau thì sẽ tạo thành phân tử Nước như bạn đã biết ).
Những hiện tượng mà chúng ta nhìn thấy dường như chúng có vẻ mâu thuẫn với nhau, chống đối nhau. Nhưng nếu ta chịu khó nhìn sâu hơn chút nữa, ta sẽ thấy rằng chúng có trong nhau như Nước với Lửa vậy. Lửa làm Nước bốc hơi. Nước có khả năng dập tắt Lửa. Nhưng Nước với Lửa vẫn là một. Ngoài Nước chúng ta không thể tìm thấy Lửa. Ngoài Lửa chúng ta cũng không thể tìm thấy Nước.
Chúng ta hãy học cách nhìn này dưới con mắt của khổ đau và hạnh phúc. Chúng ta cũng sẽ thấy tương tự. Bạn sẽ không bao giờ nếm được mùi vị của hạnh phúc nếu như bạn chưa từng khổ đau. Cũng như bạn sẽ không cảm thấy có thức ăn là một hạnh phúc lớn nếu như bạn chưa từng bị đói. Với cách nhìn này, chúng ta có thể biến tất cả những khổ đau của mình thành chất liệu nuôi dưỡng hạnh phúc…
PHÁP NHẬT
Theo EPHATA số 617

0 nhận xét:

Đăng nhận xét