LTCGVN (10.07.2014)
Trung Cộng đưa giàn khoan vào vùng biển thuộc chủ quyền của Việt Nam. Dùng sức mạnh tấn công vào các tàu chấp pháp, gây thiệt hại 24 tàu và làm bị thương hàng chục chiến sĩ Việt Nam. Thế nhưng Việt Cộng hèn nhát ra mặt nên mới có câu “Tàu thì lạ mà hèn hạ thì quen”. “Tại sao bổng dưng họ lại hèn hạ đến thế?” nhà bình luận Nguyễn Hưng Quốc phải buộc miệng thốt ra như thế.
Rõ ràng là Trung Cộng tấn bằng vũ lực thế nhưng Việt Cộng phản công bằng một chiến dịch ào ạt, liên tục, khí thế sôi nổi là những trận giặc mồm, chiến dịch phản công bằng nước bọt. Đó là bắt đầu bằng 5 cuộc họp báo quốc tế tại Hà Nội, tiếp theo là những phát biểu của các lãnh đạo trong những cuộc tiếp xúc với cử tri.
Tệ hơn nữa là không dám nói thẳng khi đối diện với kẻ cướp, đó là trường hợp của tướng Phùng Quang Thanh tại Hội nghị Bộ trưởng Quốc phòng ASEAN. Trước mặt bá quan văn võ của 24 nước tham dự, Bộ trưởng QP Trung Cộng Thường Vạn Toàn chỉ trích: “Việt Nam quấy nhiễu hoạt động tác nghiệp chính đáng trên vùng biển Tây Sa và khẳng định không ai có thể ngăn được việc làm của Bắc Kinh”.
Phía Việt Nam, Bộ trưởng QP Phùng Quang Thanh tuyên bố: “Việt Nam sẽ hết sức kềm chế để không xảy ra xung đột quân sự trên biển”. Đáng lẻ ông Thanh nầy phải nói lên lập trường của VN là, Trung Cộng đã xâm phạm vùng biển của VN và yêu cầu giàn khoan và các tàu bảo vệ rút ra khỏi khu vực. Đó là sự thật, ai ai cũng biết, thế thì tại sao ông Thanh không dám lên sự thật đó? Kềm chế để không xảy ra xung đột quân sự, đã được thi hành là đưa hông tàu VN cho tàu TC đâm vào mà không cần đánh trả.
Biết rằng hai loại tòa án quốc tế là Tòa Công Lý Quốc Tế (International Court of Justice –ICJ) trụ sở ở Den Haage (The Hague) Hoà Lan, và Tòa án Quốc Tế về Luật Biển (International Tribunal for the Law of the Sea-ITLOS) trụ sở ở Hamburg (Đức) không có tính cưỡng chế, không có biện pháp chế tài, phán quyết và án lịnh của hai loại tòa nầy không được thi hành. Biết thế mà dựa vào đó để bảo vệ từng tấc đất, từng tấc biển thì chỉ là lừa bịp mà thôi. Một ví dụ cụ thể. “Ta kiên quyết bảo vệ từng tấc đất của tổ tiên bằng cách dựa vào luật trời là trời tru đất diệt nhản tiền đối với kẻ xâm lược”. Làm gì có nhản tiền trời tru đất diệt?
Ngày 20-6-2014, Chủ tịch nước tuyên bố với TTX/VN như sau: “Chúng ta không chấp nhận bất cứ ai, bất cứ nước nào, dù mạnh đến đâu bắt ta phải nhượng bộ chủ quyền, lãnh thổ thiêng liêng của Tổ Quốc. Chúng ta kiên quyết không để một tấc đất, tấc biển nào của Tổ quốc bị xâm phạm. Đối với bất cứ người Việt Nam nào, chủ quyền lãnh thổ quốc gia là thiêng liêng và bất khả xâm phạm. Chúng ta kiên quyết đấu tranh bảo vệ chủ quyền bằng biện pháp hòa bình “trên cơ sở luật pháp quốc tế”
Vế đầu của lời tuyên bố nghe cũng khá xôm tụ, nhưng vế sau thì đúng là lừa bịp người dân dốt luật, vì luật pháp quốc tế không có hiệu quả.
Nguyễn Chí Vịnh hùng hồn tuyên bố: “Việt Nam mua vũ khí để bảo vệ chủ quyền Tổ quốc”, Trương Tấn Sang bảo vệ đất nước bằng “biện pháp hòa bình trên cơ sở luật pháp quốc tế”.
Thế nhưng không còn nghe ai lên tiếng gáy to nữa: “Quân đội ta khó khăn nào cũng vượt qua, kẻ thù nào cũng đánh thắng”.
2* Trung Cộng tấn công bằng vũ lực
Ngày 1-5-2014, giàn khoan HD-981 được các tàu bảo vệ, xâm nhập vào vùng biển thuộc chủ quyền của VN. Tính đến nay đã hơn hai tháng, thái độ hung hăng, dùng vũ lực tấn công làm hư hại 24 tàu và làm bị thương hàng chục nhân viên VN. Một tàu bị đánh chìm, một số ngư dân bị bắt giữ. Đó là hành động tấn công bằng vũ lực của Trung Cộng.
Trái lại, VN kềm chế, chủ trương hòa bình trên tinh thần 16 chữ vàng và 4 tốt nên chỉ đưa hông cho tàu lạ đâm vào mà không cần phải đâm trả lại.
3* Việt Cộng phản công bằng giặc mồm
3.1. Các cuộc họp báo Quốc tế
Mở màn trận giặc mồm là những cuộc họp báo Quốc tế. Trong khi các lãnh đạo Đảng và nhà nước im hơi lặng tiếng trước thái độ hung hăng xâm phạm chủ quyền, thì Bộ Ngoại giao tổ chức những cuộc họp báo Quốc tế.
Từ ngày 7-5-2014 đến 16-6-2014 đã có 5 cuộc họp báo, nội dung tổng quát như sau:
1. Phát ngôn viên Bộ Ngoại giao nhai đi nhai lại cái điệp khúc cũ rich là: “Việt Nam có đủ bằng chứng lịch sử và cơ sở pháp lý khẳng định chủ quyền của mình đối với hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa, cũng như quyền chủ quyền và quyền tài phán đối với vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa của mình, được xác định và phù hợp với Công Ước LHQ về Luật Biển năm 1982”. Xác định chủ quyền của VN trên hai quần đảo HS/TS.
2. Bác bỏ chủ quyền của Trung Cộng trên hai quần đảo nói trên.
3. Tố cáo những hành động hung hăng, ngang ngược của Trung Cộng đối với các tàu chấp pháp của VN. Dùng súng nước áp suất cao, hệ thống âm thanh âm tần, đèn pha năng suất cao gây thương tổn cho hàng chục nhân viên VN. Hành động chặn đầu khoá đuôi làm cho tàu VN bị kẹt cứng ở giữa rồi dùng tàu lớn đâm vào hông làm hư hại tàu và các thiết bị.
4. Việt Nam kêu gọi cộng đồng quốc tế lên tiếng mạnh mẽ phản đối hành động vi phạm luật quốc tế và vô nhân đạo của Trung Cộng.
Tham dự họp báo đa số là báo quốc doanh như Thanh Niên, Tuổi Trẻ, Lao Động, Người Lao Động, VNNet, VnExpress. Những câu hỏi đụng chạm và nhạy cảm của báo ngoại quốc thì không được tường thuật, chỉ có hai tờ được nói đến là Kyoto Times (Nhật) và AP (Mỹ).
3.2. Những lời tuyên bố của lãnh đạo với cử tri
Sau chiến dịch nước bọt qua 5 lần họp báo, tiếp theo là những trận đánh giặc mồm nói chuyện với cử tri.
1). Tuyên bố của Nguyễn Phú Trọng
Đúng hai tháng sau ngày giàn khoan xâm nhập vùng biển VN, lần đầu tiên Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng tuyên bố với cử tri quận Tây Hồ Hà Nội ngày 1-7-2014:
“Mối quan hệ với Trung Quốc là vấn đề rất lớn, quan trọng, hệ trọng và nhạy cảm. Lần nầy ta phải tìm cách sống chung hòa bình, hữu nghị, thân thiện nhưng phải giữ cho được chủ quyền quốc gia. Cái khó là ở chỗ đó. Đấu tranh với Trung Quốc là lâu dài. Chúng ta làm sao khẳng định được chủ quyền để lấy lại Hoàng Sa”. (*1)
Những lời tuyên bố đầy mâu thuẩn, quanh co cốt ý che đậy cái hèn và tội bán nước. Lời lẽ ấu trĩ, mỵ dân.
Sẽ phân tích ở phần sau.
2). Tuyên bố của Trương Tấn Sang
Ngày 2-7-2014, Trương Tấn Sang gặp 25 ngư dân đại diện cho 1,300 chủ tàu Đà Nẵng, đã kêu gọi ngư dân hãy yên tâm bám biển, Tư Sang tuyên bố: “Sự dũng cảm, can trường bám biển của ngư dân góp phần quan trọng trong việc đấu tranh bảo vệ chủ quyền, đồng thời góp phần phát triển kinh tế của đất nước. Vậy bà con hãy tiếp tục phát huy tinh thần nầy. Chủ quyền phải giữ đến cùng. Việt Nam luôn luôn xử dụng biện pháp hòa bình, yêu cầu Trung Quốc tỏ thiện chí, khi cần thiết, VN sẽ xử dụng biện pháp pháp lý”.(*2)
Ông Lê Văn Chiến cho biết, “ngư dân chỉ đánh bắt ở khu vực cách bờ 110 hải lý, còn ra xa hơn nữa thì bị Trung Cộng chèn ép, bắt giữ. Ngư trường thu hẹp gặp nhiều khó khăn, mỗi chuyến ra khơi ngư dân bị lỗ từ 30 đến 50 triệu đồng”.
Tư Sang nín thinh. Nhà nước hèn mà xua ngư dân ra bám biển, tức là đẩy dân vào chỗ chết.
4* Từ người bạn tốt trở thành đứa con hoang đàng
Hành động bán nước của thái thú Hán ngụy đã khiến cho quan thầy Trung Cộng đối xử với lãnh đạo đảng CSVN như những tên nô tài của Thiên triều.
Ngày 18-6-2014, báo điện tử Hoàn Cầu Thời Báo (Global Times) cho biết Ủy viên Quốc Vụ Dương Khiết Trì đến Hà Nội để cảnh cáo và ban huấn thị nội dung như sau: “Việt Nam hãy kềm chế trước khi quá trễ”, “Phải ngưng quấy nhiễu việc thăm dò dầu khí của Trung Quốc”. “Phải tránh quốc tế hoá”. “Không được làm phức tạp thêm vấn đề hiện nay.”
Ngày 19-6-2014, Hoàn Cầu Thời báo đăng tải một bài xã luận, lại cảnh cáo “Việt Nam hãy kềm chế bản thân trước khi quá muộn”, Bài báo viết, Dương Khiết Trì sang “thúc giục đứa con hoang hãy trở về nhà”.
Lý do nào khiến cho Trung Cộng dám nói như thế? Vì, nếu quan hệ ngoại giao bình đẳng thì tên Tàu khựa nầy không dám nói, không có quyền nói với một quốc gia bình đẳng như thế. Đây là lời nói của cha mẹ đối với con cái trong nhà mà thôi. Vì các đồng chí mình hành sự như con cái trong nhà nên mới ra nông nổi nầy.
Từ một người bạn tốt, một đối tác tốt thì bổng nhiên trở thành “đứa con hoang đàng”. Thái độ đó không có gì lạ cả, bởi vì Nguyễn Văn Linh, Đỗ Mười, Phạm Văn Đồng đã từng lặn lội đến Thành Đô để xin được làm một khu tự trị trong đại gia đình dân tộc Trung Quốc.
Phùng Quang Thanh ví những tranh chấp hiện nay cũng giống như những mâu thuẩn trong một gia đình vậy.
Dương Khiết Trì sang ban huấn thị như thế mà không nghe lãnh đạo VN trả lời ra sao cả.
Nếu tổng kết tất cả những lời tuyên bố chung, tuyên bố riêng, những lời bợ đít, nâng bi từ trước đến nay thì hiểu rõ tại sao Trung Cộng lại đối xử với các đồng chí Hán ngụy như thế. Cháy nhà mới lòi ra mặt chuột.
Có người đặt câu hỏi, vậy từ nay còn có ai ca ngợi 16 chữ vàng và 4 tốt nữa hay không? Suy nghĩ cho kỹ thì thấy còn có. Vì Nguyễn Phú Trọng vừa tiết lộ là Việt Nam phải ăn đời ở kiếp với Trung Cộng, “phải tìm cách sống chung hòa bình hữu nghị thân thiện” là nội dung của16 chữ vàng và 4 tốt.
5* Những ý kiến về tình hình hiện tại của Việt Nam
5.1. Thoát Cộng, thoát Trung thì thoát chết
Ngày 22-6-2014, tác giả Iris Vinh Hayes, Ph.D. có bài viết tựa đề “Thoát Cộng, thoát Trung, thoát chết”.
Tác giả nêu một chương trình rõ ràng, cụ thể để dân tộc được trường tồn trong tự chủ. “Việt Nam chỉ có con đường duy nhất tái sanh Mỹ-Nhật cần phải được nhanh chóng tiến hành:
1. Loại đảng CSVN ra khỏi hệ thống quyền lực.
2. Thanh lọc nội bộ một cách toàn diện
3. Chuyên nghiệp hoá đại biểu quốc hội
4.Giải thể MT/TQ/VN …
5. ……
Phần lý thuyết rất hay, rất đúng bài bản để xây dựng một quốc gia dân chủ, tự do, nhưng phần thực hiện thì rất khó. Bởi vì đảng CSVN đang nắm quyền lực có hệ thống từ TW đến địa phương. Hệ thống kềm kẹp rất chặt chẽ. Nguyễn Minh Triết tuyên bố “Bỏ điều 4 Hiến pháp là tự sát”. Dễ gì mà cán bộ đảng viên ôm tiền tự sát?
- Đảng tham những. Cán bộ tham nhũng đoàn kết bảo vệ nhau, bảo vệ đảng, để bảo vệ tài sản và tánh mạng, vì tham nhũng và gây tội ác với nhân dân.
- Mặc dù bị cho là đứa con hoang đàng, nhưng cha mẹ không nở bỏ con, vì mất con thì mất tài sản do con quản lý. Hơn nữa, con hoang cần phải trở về nhà để được cha mẹ bao che. Ăn cắp quen tay, ngủ ngày quen mắt, một lần làm tay sai, thì ngựa quen đường cũ, cả đời làm tay sai, là lẻ thường tình.
5.2. Hành động bán nước của đảng Cộng Sản Việt Nam
Ngày 20-5-2014, trả lời phỏng vấn của đài BBC, chuyên gia tài chánh Bùi Kiến Thành, người Mỹ gốc Việt đã về sống ở VN, cảnh báo rằng: “Lợi ích của thế giới đối với Trung Quốc sẽ khiến cho không có nước nào đứng ra giúp đỡ VN trong tranh chấp hiện nay”. Về kinh tế, ông Thành cho biết: “Trong hai ba năm nay, hàng trăm ngàn doanh nghiệp VN gặp khó khăn trong việc làm ăn, phát triển. Khó khăn đó không do nước ngoài mà do chính sách tiền tệ của VN. Lãi suất quá cao, có lúc lên tới 20%, đã giết chết doanh nghiệp tư nhân”.
Hiện nay mối đe dọa của Trung Quốc ở bình diện lớn hơn chớ không phải chỉ là vấn đề giàn khoan. “Ví dụ như trên phần lục địa, không biết vì lẻ gì mà Trung Quốc đã thuê hàng trăm ngàn hecta dọc theo biên giới Việt-Trung. VN cho TQ thuê hàng chục km dọc theo bờ biển Hà Tĩnh và cả vùng cửa khẩu Vũng Áng. Từ Vũng Áng ngó qua đảo Hải Nam không bao xa. Nếu ngày nào đó TQ đưa Hạm đội Nam Hải từ Hải Nam qua vùng biển đã thuê là Vũng Áng, thì cả Vịnh Bắc Bộ không giao thông được với nước ngoài, không giao thông được với miền Nam, nên bị biến thành một cái ao của Trung Quốc. Cả một vùng biển có giá trị chiến lược như thế mà để cho TQ thuê là thế nào?”
5.3. “Trung Quốc sẽ thắng nếu hải chiến với Việt Nam”
Đó là cái tựa của bài nhận xét đăng trên tờ New York Times ngày 5-7-2014 của GS Lyle J. Goldstein, người Mỹ, nghiên cứu về hải quân của Trung Quốc.
1). Những điểm yếu của lực lượng quân sự Việt Nam
“Trong lãnh vực then chốt như tàu ngầm, giao tranh trên mặt nước hay tấn công chớp nhoáng thì Trung Quốc sẽ thắng do lợi thế kỹ thuật vượt trội, mặc dù phải chịu tổn thất.
Về tàu ngầm, Hải quân VN chưa có đủ trình độ điều khiển tàu lớp Kilo. TQ đã theo dõi cực kỳ chặt chẽ năng lực quân sự của VN. Cả hai, đều lệ thuộc vào vũ khí của Nga nên TQ biết rõ những điểm yếu của lực lượng quân sự VN. Việt Nam còn yếu về lãnh vực dọ thám điện tử từ xa như không có phi cơ cảnh báo sớm, còn yếu về trang thiết bị xác định mục tiêu và xử lý chiến sự.
2). Đối với Mỹ
Nhật và Philippines có hiệp ước với Mỹ trong đó có những quy định về việc bán vũ khí và tập trận chung để phối hợp tác chiến thông qua việc xử dụng những trang thiết bị hiện đại nhất.
Đối với Việt Nam, thì hiện nay VN không có một đồng minh nào cả. Mỹ có thể dỡ bỏ lịnh cấm bán vũ khí sát thương cho VN, nhưng Mỹ sẽ “rất thận trọng” vì lợi ích của VN đối với Mỹ không có bao nhiêu, mà còn có thể gây thương tổn rất to lớn giữa Mỹ và Trung Quốc.
Về mặt do thám điện tử bằng những phương tiện cảnh báo sớm, thì Mỹ có thể giúp VN, nhưng khó khăn không thể vượt qua được là hai hệ thống vũ khí giữa Nga và Mỹ khác nhau”.
GS Lyle J. Goldstein kết luận: “Tóm lại, Trung Quốc sẽ chiến thắng trong bất cứ cuộc xung đột quân sự nào với Việt Nam”.
5.4.Vượt trên đầu thay vì cúi đầu
Ngày 2-7-2014, trả lời phỏng vấn của đài BBC, TS Vũ Mạnh Khương, giảng viên Đại học Singapore cho biết: “Tình huống hiện nay là động lực để Việt Nam cải cách toàn diện. “Vượt trên đầu” những người muốn ngăn cản thay vì “vẫn cúi đầu”. Tình huống hiện nay là cơ hội để lấy lại thăng bằng mậu dịch. VN xuất sang Trung Quốc 15 tỷ nguyên liệu trong khi phải nhập 35 tỷ hàng tiêu dùng rẻ tiền. Phải chấm dứt cán cân thương mại bất hợp lý đã quá lâu đời nầy”.
Đây là một cáo buộc VN bị lệ thuộc vào Trung Cộng từ chính trị đưa đến kinh tế. “Đảng vẫn mãi cúi đầu”!
5.5. Phản ứng của người dân: “Nước nhà không bán”, “mất nước là chết”
1). “Nước nhà không bán, mất nước là chết”
Sáng chủ nhật ngày 22-6-2014, ông Đinh Quang Tuyến, biệt danh là Tuyến Xích Lô (49 tuổi) đã bị công an bắt đi khi ông đứng một mình trước Nhà thờ Đức Bà giơ cao biểu ngữ “Chần chừ kiện Trung Quốc là phản bội dân tộc”.
Được biết trước đó hai tuần, ngày 8-6-2014 ông Tuyến xuất hiện ở Vườn Tao Đàn với hai tấm biểu ngữ “Nước nhà không bán, chỉ mời lấy thảo”, “Mất nước là chết”.
2). “Không bán nước”
Sự kiện nầy được hưởng ứng bởi hai bloggers Nguyễn Ngọc Như Quỳnh (Mẹ Nấm) và Phạm Thanh Nghiên.
Cô Phạm Thanh Nghiên xuất hiện ở Hải Phòng, mang hình giàn khoan HD-981 bị gạch chéo. Bên cạnh một tấm bảng bài sẵn vài chai nước và một tấm biển bằng giấy trắng với những dòng chữ viết tay “Mời uống nước miễn phí, không bán nước”
3). Sự thật đau lòng
Cô Phạm Thanh Nghiên cho biết, không phải ai ai cũng biết chủ quyền đất nước đã bị xâm phạm. Họ nhìn mình như “một kẻ khùng”, “một con điên”. Họ cho đó là công việc của đảng và nhà nước. Không phải ai cũng quan tâm đến thực trạng của đất nước. Đa số vô cảm. Trong 10 người mình mời, chỉ có hai người dừng lại, thậm chí họ nói “Nếu ai cũng yêu nước như chị thì tốt biết mấy”.
7* Không cho dựa vào nước lớn thì dựa vào nước nhỏ thôi
7.1. Cấm dựa vào nước lớn
Ngày 23-6-2014, thượng tướng Tôn Kiến Quốc, Phó Tổng tham mưu trưởng QĐ/TQ cho biết: “Các nước nhỏ không nên dựa vào các nước lớn để gây chuyện phá hoại an ninh khu vực”.
Các nhà bình luận cho rằng lời tuyên bố nầy xem như lời cảnh cáo đối với Việt Nam và Philippines là không nên hợp tác với Mỹ và các nước khác để giải quyết tranh chấp ở Biển Đông.
7.2. Không cho dựa vào nước lớn thì dựa vào nước nhỏ thôi
1).Ngoại trưởng Philippines thăm Việt Nam
Ngày 2-7-2014, Ngoại trưởng Phi Albert del Rosario có chuyến thăm VN gấp rút trong hai ngày. Trước đó, ngày 8-6-2014 Hải quân VN và Phi lần đầu tiên “giao lưu thể thao” tại đảo Song Tử Tây (Trường Sa), và trước đó nữa, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng cũng đã có cuộc hội đàm bới Tổng thống Benigno Aquino III được cho là tham khảo hồ sơ kiện Trung Quốc. Các nhà quan sát cho rằng những sự việc đó là dấu hiệu hợp tác giữa hai nước.
2). Không cho dựa vào nước lớn thì dựa vào nước nhỏ thôi
Philippines hiện nay là nước nghèo nhất Đông Nam Á. Trước kia khi còn là thuộc địa của Mỹ thì Phi chỉ đứng sau Nhật mà thôi.
Phi gồm có 7,107 hòn đảo nằm trải dài từ Bắc xuống Nam 1,210km trong đó 700 đảo có người ở. Diện tích 299,764km2. Dân số 94,013,200. Thủ đô là Manila.
Lực lượng vũ trang của Phi cũng yếu nhất ĐNÁ, gồm 10 sư đoàn bộ binh. Không quân: 51 phi cơ chiến đấu các loại. Phi cơ vận tải lớn C-130: 1 chiếc. Phi cơ vận tải nhỏ: 16 chiếc.
Nhật viện trợ 12 tàu tuần loại dài 40m. Nam Hàn cung cấp một số phi cơ và tàu tuần. Úc ra tay giúp đỡ 1 tàu huấn luyện.
Philippines là một nước nhỏ. Trung Cộng không cho VN dựa vào nước lớn thì VN dựa vào nước nhỏ nầy thôi.
Nhưng nước nầy đã có nhiều lần chao đảo đối với Trung Cộng. Khi thì tố TC, lúc thì xin đính chính, xin nói lại. Bị mất đảo Scarborough về tay TC một cách dễ dàng bằng mưu mẹo. Đó là hai bên hứa cùng rút tàu ra khỏi vùng tranh chấp ở Scarborough, Phi thật thà rút ra, trái lại TC ở lại chiếm đảo.
8* Cần phải hiểu nghĩa của những từ ngữ theo quan điểm của Trung Cộng
Trung Cộng cho rẳng Biển Đông thuộc chủ quyền của họ. Chủ quyền nầy đã được Hồ Chí Minh-Phạm Văn Đồng công khai và chính thức công nhận bằng giấy trắng mực đen bằng công văn của nhà nước.
Trên cơ sở đó, tất cả những hành động va chạm, xung đột trên Biển Đông từ trước tới nay là do phía VN vi phạm vào chủ quyền của họ.
Mỗi năm Trung Cộng ra lịnh cấm đánh bắt cá 3 tháng mùa hè, ngư dân VN vi phạm lịnh cấm thì bị bắt và phạt tiền. Ngư dân nào bỏ chạy thì bị rượt đuổi, bắn cháy tàu làm chết người.
Cũng trên cơ sở đó, tàu VN gọi là chấp pháp ở giàn khoan HD-981 bị cho là quấy nhiễu, làm phức tạp thêm vấn đề. Theo nghĩa đó, khi CSVN hứa không làm phức tạp thêm vấn đề thì được hiểu là không ngăn cản hoạt động bình thường của họ. Lãnh đạo CSVN cũng hiểu nghĩa theo họ, nhưng bị kẹt giữa quan thầy và nhân dân. Đó là lý do Nguyễn Phú Trong ngậm miệng suốt hai tháng, sau khi bị phản đối là hèn nhát mới mở miệng ra.
9* Phân tích những lời tuyên bố của tập đoàn bán nước.
9.1. Phân tích lời của Nguyễn Phú Trọng
1). “Lần nầy ta phải tìm cách sống chung hòa bình, hữu nghị thân thiện nhưng phải giữ cho được chủ quyền quốc gia” (Nguyễn Phú Trọng)
Phân tích.
Cho đến bây giờ mà chưa mở mắt ra. Vẫn còn giữ nội dung của 16 chữ vàng và 4 tốt là: “sống chung hoà bình, hữu nghị, thân thiện”. Tình đồng chí anh em XHCN nó thúi như cứt vậy. Đổ thừa Trung Cộng là láng giềng lớn nên phải phục tùng làm tay sai. Vậy Đài Loan nó có làm tay sai cho lục địa không? Đài Loan nó không có nợ 870 tỷ USD về chiến phí từ 1954 đến 1975, nó không cỏng rắn về cắn gà nhà, không rước voi về vầy mả tổ nên nó độc lập được.
2). “Nhưng phải giữ cho được chủ quyền quốc gia”
Chủ quyền còn nữa đâu mà giữ? Trong quá khứ và hiện tại đã có biết bao nhiêu chứng cớ CSVN đã bán nước. lãnh đạo là những Hán ngụy. Chủ quyền quốc gia còn nữa đâu mà giữ?. Người thường dân bị kềm kẹp như cô Phạm Thanh Nghiên, chị Nguyễn Ngọc Như Quỳnh (Blogger Mẹ Nấm) và anh Tuyến Xích Lô đã dám lên tiếng chống lại hành động bán nước: “Nước nhà không bán”, “Mất nước là chết”. Bộ trưởng Ngoại giao Nguyễn Cơ Thạch cũng đã xác nhận: “Một thời kỳ Bắc thuộc rất nguy hiểm đã bắt đầu”.
3). “Chúng ta làm sao khẳng định được chủ quyền để lấy lại Hoàng Sa”
a). “Làm sao khẳng định được chủ quyền”
Những người phát ngôn Bộ Ngoại giao đã nhai đi nhai lại cái điệp khúc cũ mèm “Việt Nam có đủ bằng chứng lịch sử và cơ sở pháp lý khẳng định chủ quyền của mình đối với hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa.…”. Và quốc tế cũng biết hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa (HS/TS) là thuộc chủ quyền của VN. Hoàng Sa bị Trung Cộng đánh chiếm năm 1974. Trường Sa thì do Việt Cộng dâng lê cho quan thầy Trung Cộng bằng trận hải chiến “đánh cuội” năm 1988. Hồ Chí Minh và Phạm Văn Đồng cũng đã công nhận HS/TS là thuộc về Trung Cộng.
Vậy còn khẳng định cái gì nữa?
b). “Lấy lại Hoàng Sa”
Thử hỏi, 39 năm qua đã có một lần nào VC tuyên bố hoặc đã có một hành động nào cho thấy ý kiến muốn đòi Hoàng Sa lại hay không?.
Chỉ là lừa bịp thôi. Chỉ nghe mấy cha nội đó, từ năm nầy qua năm khác, từ ngày đến đêm luôn luôn hót bài nâng bi 16 chữ vàng và 4 tốt thôi.
Đã không có ý định đòi HS/TS mà trái lại còn cắt đất dâng biển, nào là thác Bản Giốc, vịnh Bắc Bộ, và thời gian gần đây lại giao rừng đầu nguồn, bờ biển… như chuyên gia tài chánh Bùi Kiến Thành đã nhắc lại như trên.
9.2. Phân tích lời của Trương Tấn Sang
“Sự dũng cảm can trường bám biển của ngư dân góp phần quan trọng trong việc đấu tranh bảo vệ chủ quyền…Vậy bà con hãy tiếp tục phát huy tinh thần nầy. Chủ quyền phải giữ đến cùng” (Trương Tấn Sang)
Ngư dân tay không tấc sắt thế mà xúi giục bám biển, tiếp tục bám biển…như thế chẳng khác gì đưa dân vào chỗ chết. Tàu sắt nhà nước: hải giám, cảnh sát biển..vũ trang đầy đủ mà còn chịu khoanh tay đưa sườn cho tàu TC đâm vào bể hông thì huống gì tàu gỗ của ngư dân.
Nói với ngư dân “Chủ quyền phải giữ đến cùng” là nói sai đối tượng. Phải nói với Bộ Chính trị và quân đội thì mới đúng.
10*Kết luận.
Trung Cộng đã dùng vũ lực tấn công Việt Cộng. Tàu và nhân viên chấp pháp VN bị đâm bể hông 24 chiếc và làm hàng chục nhân viên bị thương. Trong khi đó Tổng Bí Thư Đảng im hơi lặng tiếng suốt 60 ngày nên bị cho là hèn hạ. “Tàu thì lạ mà hèn hạ thì quen”.
Việt Cộng phản công bằng trận giặc mồm, bằng chiến dịch nước bọt, được cho là cuộc vận động chính trị, ngoại giao để làm sáng tỏ chính nghĩa của VN. Thế nhưng VN không có một đồng minh nào cả, bởi vì chủ trương nhờ vào sự bảo vệ, che chở của Bắc Kinh như là chính quyền trung ương đối với một khu tự trị trong gia đình Hán tộc.
Thái độ hung hăng trên biển, hống hách về ngoại giao, chửi bới trên báo chí của Trung Cộng bị cho là hậu quả hiển nhiên của truyền thống bán nước của đảng CSVN.
Việt Nam thực sự đã mất chủ quyền từ lâu rồi. Viễn ảnh u ám tương lai của dân tộc là người Việt Nam sẽ không còn đất sống trên chính quê hương của mình, bởi vì thuộc về sắc tộc thiểu số mà Tàu khựa là đa số.
Một trong những kế sách được đưa ra là “Thoát Cộng, thoát Trung thì thoát chết”, nhưng đã quá muộn.
Đảng Cộng Sản Việt Nam là tội đồ của dân tộc. Hán ngụy đã đưa dân tộc vào vòng nô lệ của Hán tộc.
Trúc Giang
Minnesota ngày 9-7-2014
Nguồn: Báo Tổ Quốc
0 nhận xét:
Đăng nhận xét