Thứ Ba, 10 tháng 7, 2012

Bùi Thị Minh Hằng: Thư không niêm gởi Bộ trưởng công an VN

LTCGVN (10.07.2012) 

Vũng Tàu – Trong những ngày qua, chị Bùi Thị Minh Hằng đã tìm mọi cách đòi lại quyền tự do của mình, cùng với những tài sản bị công an chiếm đoạt. Một trong những nỗ lực đó là việc chị đã viết một Thư không niêm gởi Bộ trưởng công an, để bạch hoá những sai trái và bạo tàn của lực lượng công an đối với chị trong hơn một năm qua.
Trong thư, chị Minh Hằng nhận định: “Lực lượng công an- an ninh với nhiệm vụ là chống lại tội phạm bảo vệ an ninh cho đất nước và Nhân dân, nhưng với những hành xử trên đã chứng minh ngược lại. Công an và an ninh đã đánh mất tư cách điều lệnh theo quy định khi vào ngành và có những người hành xử vi phạm pháp luật với tôi và nhiều người dân khác. Những hành xử bất chấp luật pháp- bất chấp quy định của lực lượng công an- an ninh như đã nêu trên thực sự gây bất an, bất ổn cho xã hội và đời sống trong nhân dân chúng tôi và họ đang cản trở cuộc sống bình thường của người dân khiến cho chúng tôi vô cùng bức xúc”.
VRNs trân trọng công bố Thư không niêm này đến quý vị.
—————

Kính gửi: Ông Bộ trưởng Bộ công an

Tôi, Bùi Thị Minh Hằng, sinh năm 1964, số CMND 273278857, địa chỉ 106 Lê Hông Phong, F4, thành phố Vũng Tàu, tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu.
Sau thời gian 3 năm ra Hà Nội khiếu kiện. Mùa hè năm 2011 tôi hòa mình vào dòng người xuống đường biểu tình chống Trung Quốc sau sự kiện tàu hải giám của chúng cắt cáp tàu thăm dò dầu khí Bình Minh II.
Kể từ đó đến nay, tôi luôn bị công an, an ninh Việt Nam theo dõi và hành xử thô bạo bất chấp pháp luật.
Tại Hà Nội tôi đã bị công an bắt giữ trái pháp luật 4 lần vào các ngày 17/7/2011, 2/8/2011, 21/8/2011, 16/10/2011 trong các lần thể hiện quyền công dân được Hiến pháp quy định. QUYỀN ĐƯỢC BIỂU TÌNH.
Trong những lần bắt giữ này công an Hoàn Kiếm đã cướp đoạt của tôi một điện thoại di động hiệu Nokia- Người xông vào cướp là nữ công an có tên Vũ Thị Bich Ngọc và 2-3 người khác tôi không biết tên. Hành vi cướp đoạt xảy ra trong công an Hoàn kiếm và có sự chứng kiến của vài người biểu tình bị bắt chung.
-Ngày 16-10 rất đông lực lượng công an- an ninh và đeo băng đỏ xông vào cướp nón của tôi khi tôi đang đi chơi tại Bờ Hồ sau đó tôi phản ứng và đã bị bắt cóc đưa về Đông Anh. Tại đây công an tên Vinh của Hoàn Kiếm đã cưỡng đoạt của tôi tiếp 1 nón lá và 1 khăn quàng cổ có hàng chữ: GIẶC ĐẾN NHÀ ĐÀN BÀ CŨNG ĐÁNH- TS-HS=VN
Tại Sài Gòn, ngày 27/11/2011 công an, an ninh Sài Gòn tiếp tục bắt giữ tôi trái pháp luật, sau đó giao cho công an Hà Nội để cưỡng bức tôi cải tạo trong trại phục hồi nhân phẩm Thanh Hà, Vĩnh Phúc. Ngoài ra, sau khi đưa tôi ra Hà Nội họ còn tịch thu đồ dùng cá nhân của tôi gồm 1 USB 3G và 1 thẻ nhớ 2 GB (Có biên bản lập với người thân của tôi, tôi vẫn giữ và sẽ công bố khi nào cần).
Trong thời gian ở trại tù trá hình Thanh Hà cho đến khi buộc phải trả tôi về họ đã thu giữ- chiếm đoạt trái phép của tôi những tài sản cá nhân như :
-01 cuốn nhật ký cá nhân trong đó có nhiều chi tiết quan trọng tố cáo những sai phạm của cán bộ trong cơ sở đã vi phạm pháp luật và nhân quyền
-01 lẵng hoa bạn bè Hà Nội gửi tặng thông qua ban giám đốc trại- người nhận tên Trần Thái Hòa
-Một số đồ dùng cá nhân tại nơi sinh hoạt của tôi – tổ nữ phân khu 3 -trại Thanh Hà bởi lý do họ cưỡng bức tôi lên xe trả về vào ngày 27-4-2011 và đã không cho tôi thu xếp đồ đạc của mình
Ngày 29/4/2012, dưới áp lực từ trong và ngoài nước, UBND thành phố Hà Nội đã buộc phải trả tự do cho tôi về nhà sau 5 tháng cưỡng bức cải tạo ở Cơ sở giáo dục Thanh Hà mà không qua xét xử.
Cũng kể từ đó đến nay. Mọi sinh hoạt thường nhật như đi lại, quan hệ của tôi luôn bị công an, an ninh Vũng Tàu theo dõi sách nhiễu. Tôi đi chơi, đi chợ, đi thăm bạn bè người thân cũng đều bị họ theo dõi, khách khứa ai ra ai vào nhà tôi cũng vậy. Những người thân quen của tôi cho biết họ cũng bị an ninh Vũng Tàu mời lên làm việc, thẩm vấn về mối quan hệ với tôi, ngoài ra còn bị gây khó khăn trong công việc làm ăn ở địa phương.
Cuối tháng 6 – đầu tháng 7 tôi đi giải quyết công việc, chữa bệnh tại Sài Gòn và nhân tiện đón người thân đi thi đại học. Vậy mà 5h30 sáng ngày 1/7/2012 khi tôi đang trên đường ra ga đón người thân thì bị an ninh Sài Gòn phối hợp cùng an ninh Vũng Tàu bắt cóc tôi đưa về trụ sở công an. Tại đây họ vu cho tôi có mang ma túy để đòi khám xét phòng của tôi trong khách sạn. Ngay tại đó, tôi đã kiên quyết phản đối hành vi trắng trợn, chà đạp lên luật pháp và vu khống của lực lượng an ninh Việt Nam. Sau cùng họ đưa đến 1 xe mang biển số 72 của Vũng Tàu với 1 số an ninh Vũng Tàu có tên Thường tôi biết mặt- biết tên và tên này đã từng ép buộc con trai tôi nhận tội khống khi muốn cùng an ninh Hà Nội vu khống tội danh cho tôi tôi. Họ cưỡng bức buộc tôi về nhà tôi tại 106 Lê Hông Phong, thành phố Vũng Tàu. Và họ đã tự tiện niêm phong hành lý của tôi tại khách sạn và yêu cầu chủ khách sạn rằng khi nào tôi đến lấy thì phải báo cho họ đến để mở niêm phong. (Có thể họ đã xâm phạm vào hành lý của tôi và việc họ bỏ chất cấm vào đó để ngụy tạo chứng cớ nhằm khép tội cho tôi). Về đến Vũng Tàu họ còn bố trí rất đông an ninh mặc thường phục đứng chờ sẵn để quay phim tôi trước sự chứng kiến của lực lượng công an phường và bà con khu phố nhưng chắc chắn không ai hiểu nổi chuyện gì xảy ra với tôi khi bọn họ thả tôi khỏi xe là vội vàng phóng đi mất dạng- Liệu rằng đây có phải những thước phim dùng cắt ghép đưa vào những mục đích bất chính ngụy tạo chứng cứ vu khống tội danh cho tôi sau này không?
Tôi, một người phụ nữ, một công dân bình thường không lẽ nguy hiểm đến an ninh chính trị của đất nước đến nỗi họ phải lập chốt canh gác nhà tôi từ 2 đầu, theo dõi mọi lúc mọi nơi. Vậy, tại sao những đối tượng ăn cắp, bòn rút ngân sách, tài sản quốc gia lên đến hàng nghìn tỉ đồng như Dương Chí Dũng thì họ để chúng dễ dàng trốn thoát mà không có được chút manh mối. Thực chất những đồng tiền chúng ăn cắp đó là những đồng tiền thuế từ mồ hôi nước mắt của nhân dân, từ việc khai thác tài nguyên đất nước mà ra chứ bản thân bộ máy chúng không làm ra được, chỉ có vai trò quản lý. Không lẽ, nghiệp vụ của an ninh Việt Nam nói chung và an ninh Hà Nội, Sài Gòn, Vũng Tàu nói riêng chỉ để bắt nạt, sách nhiễu phụ nữ chân yếu tay mềm, sách nhiễu những người dân tay không tấc sắt, thấp cổ bé họng trong xã hội được ví là “dân chủ gấp vạn lần các nước dân chủ khác” thôi sao? Chỉ có vậy thì thực sự hết sức lãng phí những đồng tiền thuế của nhân dân. Do đó việc tôi với tư cách một công dân yêu nước và có trách nhiệm viết đơn yêu cầu tỉnh- thành phố – khu phố giải trình về việc thu quỹ an ninh quốc phòng chắc chắn phải được xem xét và xử lý (Nhưng tất cả chỉ là im lặng).
Tại nhà tôi từng xảy ra mất trộm và đập phá nhà cửa tài sản, nhưng khi gia đình tôi bắt được trộm thì giao nộp công an lại thả ra. Vụ việc có nhiều chứng cứ cho thấy công an Vũng Tàu có mối liên hệ và bao che kẻ gian trong việc trộm cắp và phá hoại nhà của tôi
Tất cả bằng chứng trên cho thấy:
1- Lực lượng công an- an ninh với nhiệm vụ là chống lại tội phạm bảo vệ an ninh cho đất nước và Nhân dân, nhưng với những hành xử trên đã chứng minh ngược lại
2- Công an và an ninh đã đánh mất tư cách điều lệnh theo quy định khi vào ngành và có những người hành xử vi phạm pháp luật với tôi và nhiều người dân khác
3- Những hành xử bất chấp luật pháp- bất chấp quy định của lực lượng công an- an ninh như đã nêu trên thực sự gây bất an, bất ổn cho xã hội và đời sống trong nhân dân chúng tôi và họ đang cản trở cuộc sống bình thường của người dân khiến cho chúng tôi vô cùng bức xúc
Tôi viết đơn này khẩn thiết tố cáo và kêu cứu tới người lãnh đạo cao nhất trong ngành công an-yêu cầu và đề nghị ông phải lên tiếng
Nếu những hành xử tương tự vẫn tiếp tục gây o ép bất bình cho tôi nói riêng và nhiều người dân nói chung thì lúc đó chúng tôi sẽ buộc phải tự vệ và như vậy cả thế giới này hiểu rằng Việt Nam sẽ không chỉ có 1 Đoàn Văn Vươn , bởi chính chính quyền này đã tạo ra những “tội phạm” buộc phải phản kháng như thế..
Tôi gửi kèm theo đây một số hình ảnh – bằng chứng về thuộc cấp của ông cùng những việc làm sai phạm của họ… đồng thời cũng xin thông báo tôi còn giữ những bằng chứng là những lần gửi đơn thư tới đích danh ông bộ trưởng công an tố cáo những hành vi phi pháp của các thuộc cấp ông nhưng không được giải quyết.
Hy vọng rằng ông bộ trưởng bộ công an sẽ có quan tâm xử lý và trả lời đơn thư tố cáo khẩn cấp của tôi.
Trân trọng!
Bùi thị Minh Hằng
Nguồn: VRNs

0 nhận xét:

Đăng nhận xét