Thứ Ba, 11 tháng 3, 2014

TÊN CÁM DỖ

LTCGVN (11.03.2014)

TÊN CÁM DỖ

Hắn đã đến gặp tôi, chính hắn, TÊN XẢO QUYỆT,
Hắn luôn sục sạo quanh đây, bày mưu lập kế mà lừa gạt mọi người.
Hắn bảo tôi:
“Này anh, người-con-của-nhân-loại,
Anh phải sống cho đúng với địa vị, nhà cao cửa rộng khang trang.
Anh phải có đầy đủ tiện nghi cho bạn bè anh họ thán phục trầm trồ.
Công việc hằng ngày làm chai cứng chân tay thật không xứng với anh.
Anh chẳng là con cái của Thiên Chúa đó sao ?
Anh phải hưởng các lạc thú, phải nếm mọi sự của thế gian.
Anh phải ra sức mà làm giàu, vì nghèo túng thì khó coi lắm.
Nhìn vào cơ nghiệp của anh, người ta sẽ biết anh đang hiện hữu...”
Tôi bèn trả lời hắn:
“Người ta không đánh giá theo tiêu chuẩn giàu nghèo,
Nhưng theo một nguồn sáng trong đôi mắt,
Nguồn sáng ấy xuất phát từ một cõi khác...”
Hắn lại đến gặp tôi, chính hắn, TÊN LỪA BỊP,
Hắn lê gót khắp mọi nơi, khéo nói, hay nịnh bợ, vô cùng hiểm độc.
Hắn bảo tôi:
“Này anh, người-con-của-nhân-loại,
Anh phải nên cao trọng nhất,
Từ thuở ban đầu, từ ngày khai thiên lập địa,
Tất cả thế giới cùng muôn loài muôn vật đã thuộc trọn về anh,
Đến các thiên thần mà còn phải nâng đỡ anh
Cho đôi gót chân anh không phải mòn chai vì sỏi đá.
Anh chẳng là con cái của Thiên Chúa đó sao ?
Những đức tính của anh phải được người người ca tụng.
Chẳng ai lại đi che giấu ngọn đèn của mình,
Nhưng đặt nó trên giá cao soi sáng cho những kẻ tối dạ.
Chính anh, anh mới là cao trọng nhất.
Kẻ khác ư ? Họ là chiếc ghế cho anh kê chân.
Nhìn vào quyền lực của anh,
người ta sẽ biết anh đang hiện hữu...”
Tôi bảo hắn:
“Người ta không đánh giá theo tiêu chuẩn quyền lực,
Nhưng là theo nguồn lửa thiêng bừng sáng trong tâm hồn,
Ngọn lửa thiêng ấy xuất phát từ một cõi khác...”
Hắn lại tìm đến gặp tôi, chính hắn, TÊN CÁM DỖ.
Chỗ nào hắn cũng có mặt, chuyên dụ dỗ người ta vào con đường sai trái.
Hắn thì thầm với tôi:
“Anh không phải xấp mình thờ lạy ai cả.
Anh biết điều lành điều dữ, chỉ anh mới có quyền phê phán.
Anh tự do, anh có quyền sống phóng túng.
Hãy để Thiên Chúa sang một bên,
Thiên Chúa chỉ là dành cho những kẻ cùng kiếp mạt vận,
Chỉ dành riêng cho hạng người cần có chỗ bám víu mới dám sống.
Còn anh, anh mới là chúa tể, vua cõi địa cầu, thượng đế vũ trụ càn khôn.
Nhìn vào dấu chỉ ấy, người ta sẽ biết anh hiện hữu...”
Tới đây thì tôi mắng vào mặt hắn:
“Ngươi biết gì mà nói, hỡi TÊN DỐI TRÁ !
Mắt ngươi lệch lạc, ngươi chỉ có được cái bộ tịch bề ngoài.
Còn ta đây, hạnh phúc của ta đến từ cõi khác.
Bởi vì có một Đấng là Thiên Chúa đã đến với loài người.
Cùng với anh em đồng loại của ta,
Ta đã được nhập tiệc, ta đã đồng bàn với Ngài...”

CHARLES SINGER, trích trong PRIER

0 nhận xét:

Đăng nhận xét