Chủ Nhật, 19 tháng 1, 2014

Mùa Xuân bên nhau

LTCGVN (19.01.2014)

Mùa Xuân bên nhau
Chiên Thiên Chúa là Đức Giêsu Kitô, Ngài hiến tế không chỉ để làm Của Lễ Đền Tội thay cho chúng ta mà còn để “quy tụ con cái Thiên Chúa đang tản mác khắp nơi về một mối” (Ga 11:52). Và khi thời gian tới hồi viên mãn, Thiên Chúa quy tụ muôn loài trong trời đất dưới quyền một thủ lãnh là Đức Kitô” (Ep 1:10).
Đó mới thực sự là “Mùa Xuân bên Nhau” của chúng ta, những người luôn cố gắng theo bước Đức Kitô và một niềm tín thác vào Lòng Thương Xót của Thiên Chúa.
Mùa Xuân là khoảng thời gian đoàn tụ. Dù ai phải tha phương cầu thực, và dù nghèo rớt mồng tơi, người ta vẫn mong được về quê hương để quây quần bên những người thân chung một mái ấm gia đình trong ngày Tết Nguyên Đán.
NS Thanh Sơn đã viết ca khúc “Mùa Xuân Bên Nhau”. Được viết ở âm thể thứ nhưng ca khúc này không buồn não nuột, không trĩu nặng, mà lại thâm trầm tình cảm chân thành dành cho nhau.

“Bên nhau” là được đoàn tụ, nhưng mang nhiều ý nghĩa. Hai người yêu nhau, cha mẹ và con cái, ông bà và cháu chắt, bạn bè, người thân, họ hàng,… Được gặp nhau là được ở bên nhau, được đoàn tụ để chia sẻ niềm vui với nhau. Đó là hạnh phúc trong mùa Xuân.
NS Thanh Sơn bắt đầu từ đóa Mai vàng, “biểu tượng” của mùa Xuân: “Tháng Giêng, Mai nở trước thềm mùa Xuân, một năm dẫu xa hóa được thành gần. Tình người gọi nhau quyến luyến, đón Xuân về gia đình hàn huyên, quyện hương khói đất trời thiêng liêng”.
Ông dẫn từ hoa Mai tới cảnh đoàn tụ. Thời gian có xa vì người ta phải bôn ba đây đó, nhưng rồi cũng hóa thành gần, mọi người cùng hàn huyên ríu rít đủ thứ chuyện vui, chuyện buồn, rồi cùng nhau hướng về khoảng tâm linh thiêng liêng: Nhớ tới Thiên Chúa Ba Ngôi, Đức Mẹ Maria, Đức Thánh Giuse, chư vị Thần Thánh, đồng thời cũng nhớ tới tổ tiên và những người đã khuất bóng trong gia đình.
Trẻ em luôn hồn nhiên, thể hiện rõ nét Xuân qua nụ cười hiền hậu, đơn sơ, thật thà, và nhất là tiếng nói cười rôm rả: “Mấy em nho nhỏ hát nhạc ngày xanh, còn em với anh mơ một ngày lành, gọi tình yêu mau chấp cánh, lễ tơ hồng cau trầu đầy mâm, đám cưới đẹp nhất vào mùa Xuân”.
Trẻ em vui kiểu khác, người lớn vui kiểu khác, người già vui kiểu khác, thanh niên vui kiểu khác,… Trăm người, trăm kiểu, không ai giống ai nhưng vẫn có một điểm chung: Vui Xuân hết mình.
Vui Xuân và ăn Tết thì không thể không có những lời chúc tốt đẹp nhất dành cho nhau. Và tất nhiên ước mơ cũng ngập lòng mỗi người, dù trẻ hay già, dù giàu hay nghèo: “Năm mới chúc an khang, thịnh vượng làm ăn phát tài, tháng Giêng vẫn mơ ước hoài. Người người đón Xuân vui, bên nhau nâng chén rượu, quên những ngày vất vả ngược xuôi”.
Đời người không ai lại không khổ, chỉ khác nhau về mức độ. Nhưng dù cho hoàn cảnh mỗi người có thế nào thì cũng tạm gác mọi lo âu, dẹp nỗi ưu sầu mà tận hưởng những giây phút Xuân ngắn ngủi. Gọi là ba ngày tết nhưng thời gian trôi qua mau chóng lắm!
Không được mời thì Xuân vẫn về, không bị đuổi thì Xuân cũng giã từ. Xuân đến rồi Xuân đi, đó là quy luật của thiên nhiên: “Ngắm hoa Mai nở sắc khoe vàng tươi, đời vui có Xuân môi ngọt nụ cười. Mùa Xuân làm thơ hết ý, rót thêm tràn uống mừng cạn ly, ước mong gì Xuân về đừng đi”.
Không ai biết Xuân thế nào, nhưng Xuân sẽ giống như chính mỗi người thể hiện: Cười tươi, mê thơ, đắm nhạc, say men rượu. Chất “men” của mùa Xuân rất kỳ lạ, khiến người ta quyến luyến, thế nên ai cũng hy vọng: “Ước mong Xuân về đừng đi”. Tất nhiên mơ ước đó không thể hiện thực, nhưng còn ước mơ là còn hy vọng, còn hy vọng là còn sống, còn sống thì phải cố gắng không ngừng.
Xin cảm ơn mùa Xuân đã cho chúng ta khoảng thời gian quý báu là được ở bên nhau vào mùa Xuân này. Khi vui Xuân trần thế, chúng ta còn có niềm hy vọng lớn lao về Mùa Xuân Trường Sinh nơi Thiên Quốc theo Kế Hoạch Yêu Thương và Chương Trình Cứu Độ của Thiên Chúa!
TRẦM THIÊN THU

_____________________________
(*) NS Thanh Sơn tên thật là Lê Văn Thiện, sinh ngày 1-5-1938 tại Sóc Trăng, là con thứ mười trong một gia đình có 12 anh chị em. Ông được biết đến từ thập niên 1960 với những ca khúc trữ tình nói về tuổi học trò, khoảng thời gian sau, ông nổi tiếng là “nhạc sĩ của miền Tây” với những bài nhạc mang âm hưởng dân ca Nam bộ và với dòng nhạc Boléro.
Ông lớn lên ở Sóc Trăng, với một lòng ưa thích ca hát. Ông học nhạc từ hồi tiểu học với thầy NS Võ Đức Phấn (em ruột NS Võ Đức Thu). Năm 1955, thầy Phấn mất, ông lên Saigon học nhạc với thầy NS Lê Thương và nuôi ước mơ trở thành ca sĩ. Tại Saigon, ông đã phải làm nhiều công việc như làm thuê, ở mướn,...
Năm 1959, ông đăng ký tham dự cuộc tuyển lựa ca sĩ của Đài Phát Thanh Saigon và đoạt giải nhất. Ban giám khảo cuộc thi đó có những tên tuổi như Dương Thiệu Tước, Võ Đức Thu, Thẩm Oánh, Nghiêm Phú Phi. Sau khi đoạt giải, ông được mời đi hát trong ban Tiếng Tơ Đồng của NS Hoàng Trọng.
Sau khi đã là ca sĩ, ông mày mò học sáng tác nhạc với cuốn “Để Sáng Tác Một Ca Khúc” của NS Hoàng Thi Thơ. Những người giúp đỡ ông trong giai đoạn này có các NS Hoàng Trọng, Nguyễn Hiền, Văn Phụng,...
Ca khúc đầu tiên của ông là “Tình Học Sinh”, viết năm 1962, tuy nhiên chẳng được lưu ý. Đến năm sau, “Nỗi Buồn Hoa Phượng” ra đời và trở thành một trong những ca khúc nổi tiếng nhất viết về mùa hè thời đó. Tiếp theo là những ca khúc viết về đề tài học sinh: Ba Tháng Tạ Từ, Gởi Cố Nhân Đôi Lời, Gợi Nhớ Quê Hương, Hình Bóng Quê Nhà, Hương Tóc Mạ Non, Màu Áo Hoa Phượng, Lưu Bút Ngày Xanh, Hạ Buồn, Phượng buồn, Ve Sầu Mùa Phượng,... Ngoài ra còn có các nhạc phẩm khác: Bạc Liêu Hoài Cổ, Mười Năm Tái Ngộ, Mùa Hoa Anh Đào, Nhật Ký Đời Tôi, Thị Trấn Mù Sương, Thương Ca Mùa Hạ, Thương Về Cố Đô, Trả Lại Thời Gian, Vầng Trán Suy Tư,... Các ca khúc này được nhiều tầng lớp khán giả đón nhận.
Năm 1963, ông bỏ hẳn nghề ca sĩ để chuyên tâm sáng tác. Từ năm 1973, nhạc của ông bắt đầu chuyển hướng sang đề tài quê hương. Từ thập niên 1990, những ca khúc mang âm hưởng dân ca của ông được đón nhận, gợi mở cho ông một hướng sáng tác mới đó là tiếp tục khai thác chất liệu dân ca Nam bộ. Nhạc của ông lúc này chú trọng về ca từ, trong bài có nhiều âm sắc, phương ngữ đặc trưng Nam bộ. Nhiều bài hát trong giai đoạn này trở nên rất nổi tiếng như Hình Bóng Quê Nhà, Hành Trình Trên Đất Phù Sa, Bạc Liêu Hoài Cổ, Áo Trắng Gò Công, Gợi Nhớ Quê Hương, Hương Tóc Mạ Non, Non Nước Hữu Tình,...
Từ năm 2000, ông biên tập chương trình cho Trung tâm Băng nhạc Rạng Đông. Năm 2007, kỷ niệm sinh nhật 69 của NS Thanh Sơn, Nhà hát Saigon đã tổ chức đêm nhạc mang tên ông. Năm 2009, ông có sang Hoa Kỳ để thực hiện cuộc phỏng vấn với Thúy Nga Paris By Night. Qua nhiều giai đoạn, ông đã viết trên 500 bài hát với nhiều bài trở nên quen thuộc trong công chúng.
Năm 2011 ông bị tai biến mạch máu não khi đang tham gia cùng trung tâm Thúy Nga thực hiện cuốn Paris By Night với chủ đề “Tình Sử Trong Âm Nhạc Việt Nam”. Theo ý nguyện của NS Thanh Sơn lúc sinh thời, gia đình cùng thân bằng quyến thuộc đã đưa tiễn linh cữu ông về an táng tại đường nghệ sĩ của Hoa Viên Nghĩa Trang Bình Dương, thuộc xã Chánh Phú Hoà, huyện Bến Cát, Bình Dương, vào sáng ngày 9-4-2012.

Thưởng thức “Mùa Xuân Bên Nhau”: http://www.youtube.com/watch?v=MPbHys560Rk

0 nhận xét:

Đăng nhận xét