Thứ Sáu, 17 tháng 1, 2014

Trao giải thưởng văn học cho các tác phẩm dở là một tội ác


LTCGVN (17.01.2014)

Chúng tôi (TMH) xin mượn ý của nhà văn Nguyên Ngọc làm đầu đề cho bài viết phê phán việc Hội nhà văn Việt Nam hơn chục năm nay, năm nào cũng chọn những tập thơ dở nhất, những tập văn xuôi làng nhàng, nhạt nhẽo để tôn vinh, để tặng giải thưởng văn học. Trên trang 10, báo “Tuổi Trẻ” ra ngày thứ ba 14-1-2014, trong bài “VĂN CHƯƠNG CẦN ĐẸP” của nhà văn Nguyên Ngọc, nhân kỷ niệm 81 ngày sinh của ông, tác giả “Đất nước đứng lên” viết: “Đã là văn chương thì phải đẹp. Nói lý luận một chút: đẹp là chức năng hàng đầu, là đạo đức của văn chương. Văn chương dở thì phi đạo đức… Truyền bá văn chương dở là tội ác. Cái dở trong nghệ thuật tạo môi trường cho cái ác…”

Thế mà, ngày chủ nhật 19-1-2014 sắp tới, trong khi những người có lương tri trên cả nước ngậm ngùi tưởng nhớ 74 tử sĩ của hải quân Việt Nam Cộng Hòa tử trận trong trận hải chiến anh hùng chống hải quân Trung Cộng đánh chiếm Hoàng Sa 40 năm trước, thì Hội nhà văn Việt Nam lại mở hội chè chén để tôn vinh tập thơ “Những lớp sóng ngôn từ” của Mã Giang Lân - một tập thơ dở nhất nước - vừa được trao giải thưởng văn học của Hội nhà văn Việt Nam 2013, trong cái gọi là “lễ trao giải thưởng văn học và kết nạp hội viên mới”

Xin độc giả đọc hai bài viết của chúng tôi vừa in trên báo mạng, chỉ cần vào công cụ tìm kiếm Google.com, đánh tiêu đề bài phê bình của chúng tôi là đọc được: “Những lớp sóng ngôn từ hay những lớp sóng giải thưởng đánh chìm thơ” và bài: "Phê bình tiếp tập thơ dở nhất nước vừa được Hội nhà văn Việt Nam trao giải thưởng văn học 2013"

Cũng xin độc giả vào công cụ tìm kiếm trên để tìm ra 15 bài phê bình của chúng tôi in trên các báo mạng nhằm phê bình các tác phẩm dở nhất nước được trao giải thường văn học Hội nhà văn VN, trao giải thưởng văn học nhà nước và giải thưởng văn học Hồ Chí Minh.

Hàng năm, nhà nước đã lấy tiền xương máu của nhân dân để ném vào cái thùng không đáy là Hội nhà văn Việt Nam hàng trăm tỉ đồng cốt để cho Hội này tạo ra các tác phẩm văn chương hay; nhưng Hội nhà văn đã vô tình hay cố ý trở thành Hội phá nát nền văn học Việt Nam bằng cách liên tục trong hàng chục năm liền tôn vinh các tác phẩm dở là các giải thưởng đểu của Hội trao vào dịp cuối năm; phải chăng đây là hành vi tiếp tay cho cái xấu, cái ác như lời nhà văn Nguyên Ngọc nêu trên?

Trong khi nhân dân lao động nghèo khổ đang có hàng vạn hộ sắp chết đói thì nhà nước ném ra hàng nghìn tỉ đồng để nuôi đám bồi bút mạo danh văn chương như thế, phải chăng cũng là một tội ác ?

Báo Dân Việt Online ngày 10/01/2014 báo động về việc có hàng vạn hộ dân trên toàn quốc đang rơi vào tình trạng thiếu đói, hoặc sắp chết đói trong dịp tết năm Ngựa đang tới, như sau :

“11 tỉnh xin cấp gạo cứu đói dịp Tết

Dân Việt - Ông Thái Phúc Thành – Phó Cục trưởng Cục Bảo trợ xã hội (Bộ LĐTBXH) cho biết, tới thời điểm này, Bộ đã nhận được đề nghị hỗ trợ gạo cứu đói dịp Tết Nguyên đán và giáp hạt 2014 của 11 tỉnh.

Ngày 9.1, trao đổi với phóng viên Báo NTNN, ông Thái Phúc Thành – Phó Cục trưởng Cục Bảo trợ xã hội (Bộ LĐTBXH) cho biết, tới thời điểm này, Bộ đã nhận được đề nghị hỗ trợ gạo cứu đói dịp Tết Nguyên đán và giáp hạt 2014 của 11 tỉnh gồm: Lai Châu, Lào Cai, Cao Bằng, Yên Bái, Ninh Bình, Nghệ An, Quảng Bình, Ninh Thuận, Bình Thuận, Phú Yên, Kom Tum. Trong đó tỉnh có số lượng đề xuất xin gạo nhiều nhất là Quảng Bình với 5.200 tấn, tiếp sau là Quảng Trị 4.289 tấn, Nghệ An gần 4.200 tấn.”


Trên trang nhất báo “Tuổi Trẻ” ra ngày thứ ba 14-1-2014 giật một cái “tít” thật lớn như sau:“Tỉnh giàu cũng xin gạo cứu đói…” nêu lên mấy chục tỉnh xin trung ương cứu đói trong dịp tết và dịp giáp hạt, rằng người nông dân làm ra hạt lúa nuôi sống toàn xã hội có hàng vạn gia đình rơi vào nguy cơ chết đói!

Chưa bao giờ như hôm nay, khoảng cách người giàu kẻ nghèo lại cách xa dường ấy. Càng làm cách mạng chống bóc lột thì lại càng có nhiều kẻ bóc lột, bóc dân ta không còn hạt gạo ăn, lột dân ta không còn manh áo lành để mặc.

Cái “hệ thống” tồn tại bằng quy luật “xin - cho”, bằng độc quyền bao cấp lấy tham nhũng làm nền tảng đang bần cùng hóa nông dân và công nhân (hai biểu tượng trên lá cờ lợi ích nhóm).

Một xã hội, một chính quyền, một hệ thống triệt tiêu đối lập (cũng là triệt tiêu biện chứng pháp) không bao giờ có khả năng tự điều chỉnh để hoàn thiện; giống như sống mà thiếu chiếc gương soi. Mặt mình nhọ nhem lại tự cho mặt mình sạch sẽ trắng bóc. Nếu có ai phì cười nhìn khuôn mặt nhem nhuốc của cả hệ thống tiêu diệt đối lập, tiêu diệt gương soi ấy mà phì cười giễu nhại, rằng mặt mũi này mà sạch sẽ nỗi gì, thì sẽ bị bắt vì tội bôi nhọ đít nồi ngay tức khắc.

Gương mặt của Hội nhà văn Việt Nam hôm nay, xin lỗi - phải gọi sự vật bằng tên của nó - cũng khác gì cái đít nồi đen nhẻm, dù chúng tôi và đồng nghiệp đã viết nhiều chục bài hi vọng giúp họ rửa bộ mặt nhọ nhem đi cho ra vẻ sạch sẽ văn hóa một tí. Nhưng Hội nhà văn VN cứ giả câm, giả điếc, giả mù không hề nghe lời phê bình, góp ý.

Nguy hại nhất cho nền văn học nước nhà là mục đích văn học đã bị Hội nhà văn thời ông Hữu Thỉnh đánh tráo.. Ngay cả thời sắt máu “Nhân văn giai phẩm” trong điều lệ Hội nhà văn, tiêu chí của Hội vẫn ghi: “Hội nhà văn là hội nghề nghiệp…”. Đến thời ông Hữu Thỉnh, câu đầu của tiêu chí Hội nhà văn Việt Nam in trong “điều lệ hội” bị đánh tráo, biến văn học thành chính trị như sau: “Hội nhà văn Việt Nam là một hội chính trị nghề nghiệp…”. Biến văn học thành toàn phần chính trị phải chăng là công lớn nhất của ông Hữu Thỉnh?

Đã đến lúc phải nói thẳng ra rằng, Hội nhà văn Việt Nam trong ngót 20 năm dưới sự lãnh đạo của ông Hữu Thỉnh đã là một Hội suy thoái toàn diện, tham nhũng toàn diện, nhân danh văn học để làm ra những điều lố bịch, xấu xa không kể xiết; ví như trao giải thưởng cho cuốn tiểu thuyết “Hội thề” của Nguyễn Quang Thân chửi Lê Lợi, Nguyễn Trãi là thất học, lưu manh, là cướp bóc, hãm hiếp dân; còn ca ngợi bọn tướng giặc Minh như Vương Thông... đều rất hào hoa phong nhã, rất nhân đạo, đến Đại Việt nhằm khai hóa văn minh cho dân Giao Chỉ, thương dân Gao Chỉ hơn thương con… Là việc tổ chức hội thảo cho thơ Hoàng Quang Thuận, một thứ thơ phi thơ, thơ lừa đảo và thơ ăn cắp, lại còn giới thiệu loại thơ mạt hạng Hoàng Quang Thuận đi dự giải Nobel (!)… Là kết nạp hội viên vì ăn bẩn, ăn tiền, ví như việc ông Hữu Thỉnh một mình duyệt kết nạp cho Hùng Tấn (bút danh Hùng Anh - giám độc xí nghiệp dược Cà Mau). Mới kết nạp được hai tuần thì thi sĩ dỏm Hùng Anh bị bắt vì tham nhũng cả nghìn tỷ đồng… Nay thi sĩ riêng của ông Hữu Thỉnh vẫn còn ngồi trong tù…

Ông Hữu Thỉnh nhân danh ngót nghìn Hội viên để xin tiền nhà nước, nhưng ngót 20 năm nay ông chưa từng công khai tài chính, chưa từng hạch toán kinh tế, rằng ông đã làm gì với cả trăm nghìn tỷ đồng là tiền xương máu của nhân dân mà các ông xin được từ hệ thống cửa quyền, hệ thống tham nhũng XIN - CHO? Dư luận đồn rằng ông Hữu Thỉnh và ban lãnh đạo Hội nhà văn là một ổ tham nhũng lớn đúng hay sai, xin các ông trả lời?

Đã đến lúc nhà nước phải thu hồi lại số tiền bao cấp hàng trăm nghìn tỉ đồng để nuôi sống cái văn phòng Hội với một ban lãnh đạo không xứng đáng kia mà cứu đói cho hàng vạn hộ dân sắp chết đói trên một đất nước cơ hàn; đồng thời nên giải thể ngay cái Hội ăn hại phá nát, chuyên tôn vinh các tác phẩm dở, tức là chuyên làm những việc phi đạo đức và ác độc vậy...

Sài Gòn ngày 14-1-2014

0 nhận xét:

Đăng nhận xét