Phải chăng? Đến thời điểm này, khi đảng không còn là một đám thần thánh, thì mọi việc đều có thể mổ xẻ, bất kể đó là ai, vì “mọi người đều bình đẳng trước pháp luật”. Vì thế, hành động “Lợi dụng trẻ em, mưu đồ chính trị” phải bị vạch trần và báo Nghệ An đang dẫn đầu việc đó, bắt đầu từ hành động và việc làm của Hồ Chí Minh?
Thật hài hước khi lo xắn váy quai cồng lên chửi việc làm chính nghĩa của người khác, báo Nghệ An đã vô tình lộ ra và hình ảnh và hành động của Hồ Chí Minh qua những ngôn từ vu cáo bẩn thỉu độc địa của mình đang phun ra.
Thật hài hước khi lo xắn váy quai cồng lên chửi việc làm chính nghĩa của người khác, báo Nghệ An đã vô tình lộ ra và hình ảnh và hành động của Hồ Chí Minh qua những ngôn từ vu cáo bẩn thỉu độc địa của mình đang phun ra.
Chạy tội: kích động xung đột tôn giáo
Thông thường, khi để viết về một lĩnh vực, một đề tài nào đó, tờ báo phải cử người tìm hiểu thấu đáo. Thế nhưng với tư duy cả vú lấp miệng em, tờ báo này bất cần thực tế, bất chấp sự thật. Bởi khi báo chí của đảng đã nói, bố thằng dân nào dám cãi. Từ đó, người đọc thấy được bản chất tờ báo, sự ngu xuẩn và hài hước qua các bài viết của họ. Nó đem lại cho người dân những trận cười nghiêng ngả, khi nói gà hóa… diều hâu.
Hãy xem Báo Nghệ An viết về việc giáo dân rước lễ. Rất hài hước, tờ báo này gọi là “Liên hoan kết thúc Thánh lễ” như sau: “Kết thúc Thánh lễ, tất cả mọi người từ các Đức Giám mục đến cộng đoàn Dân Chúa tham dự thánh lễ cùng nhau chung vui trong bữa liên hoan nhẹ bằng một hộp bánh, hoặc dùng tại chỗ, hoặc mang về đơn giản, gọn nhẹ mà chân thành, thân mến”. Nghe kể chi tiết này, một chị nông dân đang uống nước chè xanh, vội vứt bát và ho sặc sụa rồi nói lớn: “Sao có thằng nào mà viết được những cái hay ho như thế?” Chị nông dân này muốn chơi chữ, bởi nghe những lời này, không ai mà không “ho”.
Những bài viết vừa qua của báo Nghệ An về các vụ việc đối với Công giáo, hầu hết một giọng dọa dẫm, áp đặt, kích động mà bất chấp sự thật, bất chấp lòng dân. Thậm chí, họ bất chấp cả mối nguy hiểm đối với cả dân tộc kích động không khoan nhượng và sự chia rẽ mâu thuẫn tôn giáo trong nội bộ nhân dân. Tất cả những việc đàn áp giáo dân, những tội ác nhà cầm quyền gây ra cho người Công giáo, hệ thống tuyên truyền của đảng đề gắn cho “Bên lương” và họ coi những tội ác họ gây ra đó, là sự xung đột lương – giáo.
Đây là một sự đánh tráo khái niệm, bóp méo sự thật hết sức bẩn thỉu và nguy hiểm cho đất nước, dân tộc Việt Nam. Điều này nhằm trốn tội, chạy tội của nhà cầm quyền, kích động bài trừ, xung đột tôn giáo trong nội bộ nhân dân.
Đây là một sự đánh tráo khái niệm, bóp méo sự thật hết sức bẩn thỉu và nguy hiểm cho đất nước, dân tộc Việt Nam. Điều này nhằm trốn tội, chạy tội của nhà cầm quyền, kích động bài trừ, xung đột tôn giáo trong nội bộ nhân dân.
Trên đất Nghệ An, nơi được cho là có quê hương ông Hồ Chí Minh, một nhân vật có một quá trình hoạt động phức tạp, lý lịch mù mờ từ đời ông nội trở đi. Sự mù mờ không nhất quán từ ngày sinh đến ngày mất, từ các tư liệu đời tư đến việc công… Đó chính là màn sương được đảng CS phủ lên nhằm thần thánh hóa một con người. Việc thần thánh hóa một con người bình thường, nhằm tạo một vỏ bọc, một biểu tượng làm ô che, lọng đỡ cho Đảng cộng sản – một tổ chức ngày càng thối nát và mất lòng tin đến tận cùng.
Tất cả những nơi Hồ Chí Minh được cho là đi qua, đều trở thành “Nơi tưởng niệm”, mọi vật dụng, đều trở thành thánh thiêng. Thi hài rữa nát được bảo quản hết sức công phu và tốn kém. Để lớp sương mờ càng dày đặc trở nên bí hiểm, đảng CS đã không tiếc tiền đổ ra cho cái gọi là “Học tập tư tưởng, đạo đức Hồ Chí Minh” suốt mấy năm qua để tô vẽ, bôi trát. Nếu có ai động đến Hồ Chí Minh sẽ không khác gì động đến Đấng Alah của những kẻ hồi giáo cực đoan.
Duy nhất, có tờ Nghệ An, bất chấp những sự “thánh thiêng” mà đảng đã tạo ra quanh Hồ Chí Minh, thậm chí chơi xỏ ông khi cần thiết cho công việc xuyên tạc và phục vụ mục đích bẩn thỉu của mình.
Ngày 23/9/2013, báo Nghệ An có bài viết “Lợi dụng trẻ em – mưu đồ chính trị!”. Bài viết nhằm nói lên sự tức tối, hậm hực khi thấy các hoạt động liên đới với các nạn nhân của nhà cầm quyền tại Mỹ Yên những ngày nơi đây lâm nạn. Báo Nghệ An viết là trẻ em “bị“thôi miên” quỳ dưới ánh nến, hồn nhiên giơ cao những tờ giấy A4 có những dòng chữ với nội dung xuyên tạc, kích động, chống đối chính quyền “Thắp lửa tình yêu trong bóng tối bạo quyền”, “Đàn áp dân là tả quyền”, “Chính quyền Nghệ An lừa dối dân”, “Tự do công lý cho Mỹ Yên”, “Lên án hành động vu cáo của truyền thông Nghệ An”, “Nhân phẩm và Nhân quyền”, “Công an + côn đồ 2 trong 1”…”.
Dù với lời lẽ nào, thì đoạn văn trên đây cũng đã nêu bật được nội dung những điều giáo dân đã muốn gửi gắm qua vụ Mỹ Yên đến những người tiếp xúc tờ báo này để họ suy nghĩ xem những nội dung trên đúng hay sai trong xã hội. Song gắn vào miệng trẻ em những điều không có thật, thì đó là sự bẩn thỉu của tờ báo Đảng. Bởi, trẻ em đâu có bị “thôi miên” dưới ánh nến? Nếu có, chỉ là sự sáng tỏ hơn, ánh nến đã xua tan bóng tối ở đó, bóng tối mà nhà cầm quyền mong muốn.
Thực tế, ở Giáo xứ Bình Thuận, các trẻ em ở đây đã hiệp thông cùng với giáo dân Mỹ Yên bằng những câu khẩu hiệu như sau: “Giáo xứ Bình Thuận sát cánh cùng Giáo xứ Mỹ Yên”, “Giáo xứ Bình Thuận đồng hành cùng Giáo xứ Mỹ Yên”, “Công an, côn đồ: Hai trong một”, “Giáo xứ Bình Thuận phản đối hành vi phạm Thánh”, “Nhân phẩm, Nhân quyền”, “VTV: Vua tin vịt”. Có thể nói, với những khẩu hiệu đó, không cần ai, chính nhà cầm quyền Nghệ An tự cảm nhận được sự thật từ đó.
Có lẽ cơn hận thù, cuồng bạo và mù quáng đã làm cho tờ báo không còn biết đâu là sự thật. Hoàn toàn ở đó không có những câu mà Báo Nghệ An cho là có “nội dung xuyên tạc, kích động, chống đối chính quyền “Thắp lửa tình yêu trong bóng tối bạo quyền”, “Đàn áp dân là tả quyền”, “Chính quyền Nghệ An lừa dối dân”, “Tự do công lý cho Mỹ Yên”, “Lên án hành động vu cáo của truyền thông Nghệ An” . Những khẩu hiệu này đã xuất hiện nhiều nơi ở Nghệ An, đó là nguyện vọng, là ý chí cũng như thực tế đã xảy ra với những hành động của nhà cầm quyền vừa qua. Nhưng việc gắn cho trẻ em, thì đây chỉ là sẩn phẩm của sự bịa đặt có nghề của tờ báo này. Thậm chí họ còn hiểu sai nên viết lại rằng: “Đàn áp dân là tả quyền”. Quả là dân xứ Nghệ dám vượt mặt chơi chữ làm cho báo Đảng khó hiểu. Điều này cần giải thích lại cho báo Nghệ An được hiểu. Câu khẩu hiệu đó nguyên văn “Đàn áp dân là tà quyền”, (chữ TÀ chứ không phải chữ TẢ) thưa báo Nghệ An. Người dân muốn nói rằng: Ở đây, khi đàn áp người dân bằng bạo lực, thì đó không còn là “Chính quyền” – quyền lực của sự công minh, chính đại mà là một “Tà quyền” – nghĩa là quyền lực của sự đen tối.
Đọc tiếp bài báo, trừ những kẻ kém hiểu biết, những người còn lại, có đôi chút trí nhớ hoặc được học đâu đó ít chữ, đều hiểu rằng Báo Nghệ An đã chửi đểu Hồ Chí Minh.
Bài báo viết tiếp: “Tâm hồn trẻ em được ví như tờ giấy trắng. Chúng ta, những người lớn, viết hay vẽ lên đó hình ảnh, nội dung gì, thì tờ giấy đó sẽ là niềm vui, nỗi buồn, sẽ thành “tiên nữ hay phù thủy”. Điều này thì tờ báo nói đúng, trẻ em là sản phẩm của nền giáo dục là hiển nhiên. Chính vì thế, ngày nay trước những hiện tượng suy đồi của ngành giáo dục, học sinh đánh thầy, lột áo đánh bạn, con đánh cha, xã hội suy đồi, đạo đức hỗn loạn, tham nhũng trầm trọng, xã hội đảo điên… người ta tự hỏi rằng đây có phải là sản phẩm của “một nền giáo dục hoàn toàn Việt Nam” mà cách đây gần 70 năm trước (1945) trong Thư gửi học sinh ngày khai trường, Hồ Chí Minh đã khẳng định? Và có phải thế hệ lãnh đạo ngày nay đầy tham nhũng và suy đồi kia chính là thế hệ đã từng được kêu gọi:
Các cháu hãy xứng đáng
Cháu Bác Hồ Chí Minh. (Thư Trung thu ngày 25/9/1952)
Cháu Bác Hồ Chí Minh. (Thư Trung thu ngày 25/9/1952)
Để chơi sát ván hơn nữa, bài báo nêu ra: “Sinh thời Chủ tịch Hồ Chí Minh cũng dành muôn vàn tình yêu thương cho con trẻ “sữa để em thơ, lụa tặng già”. Người nói “Trẻ em như búp trên cành, biết ăn, biết ngủ biết học hành là ngoan”.
Có lẽ, nếu chỉ nêu những câu chung chung như trên, hẳn người đọc chỉ liên tưởng đến vài điều xa xôi, song khi tờ báo đưa hai câu thơ trên, hẳn muốn nhắc lại cả bài thơ trong đó Hồ Chí Minh kêu gọi:
Vậy nên trẻ em nước ta
Phải đoàn kết lại để mà đấu tranh
Phải đoàn kết lại để mà đấu tranh
Đấu tranh là gì? Là súng, đạn, là “bạo lực cách mạng”, là “chuyên chính vô sản” theo đúng Chủ nghĩa Mác – Lenin. Là ám sát, là thủ tiêu bọn “ác ôn”.
Trong “Thư gửi nhi đồng trong nước và ngoài nước nhân ngày 1-6” của Hồ Chí Minh thì“Bác còn đặc biệt “gửi lời khen ngợi các cháu trong vùng bị tạm chiếm đã hăng hái tham gia kháng chiến”” (“Báo Nhân Dân số 115, từ ngày 1 đến 5-6-1953″). Như vậy, là thiếu nhi, trẻ em đã được Hồ Chí Minh huy động vào cuộc chiến, cuộc chiến của những người lớn, của những người có suy nghĩ đầy đủ, đẫm máu.
Và hậu quả là gì?
Những “tấm gương” trẻ em được Đảng và nhà nước luôn nêu gương như sau: Xin trích web của Thành đoàn Đà Nẵng:
- Hồ Văn Mên: Đến năm 13 tuổi, Mên đã 3 năm làm cách mạng, tham gia 7 trận lớn nhỏ, diệt 79 tên địch bao gồm các thứ lính, sĩ quan Mỹ, ngụy, cùng nhiều xe cơ giới của địch. Trận đánh nổi tiếng nhất là trận diệt hơn 59 tên sĩ quan và binh lính ngụy ở sòng bạc Phú Văn. (Chắc là 59 tên rưỡi người Việt Nam? Nghĩa là Mên biết giết người khi mới 10 tuổi)
- Kơ-pa Kơ-lơng: viết: “Em đã giết ba mươi bốn tên Mỹ Ngụy, phá được tám xe cơ giới. Nay em đã lớn, xin cấp trên cho em được làm giải phóng quân”. Năm 15 tuổi, Kơ-lơng đã đánh 30 trận, giật 12 quả mìn, lật nhào 8 xe cơ giới, diệt 88 tên địch, trong đó có 4 tên xâm lược Mỹ. (Vâng, chỉ có 4 tên xâm lược Mỹ, còn lại là người Việt Nam)…
Vâng, “Sống trong môi trường giáo dục không lành mạnh, hay bị nhồi nhét những suy nghĩ lệch lạc, lớn lên ắt con người cũng sẽ đánh mất tính thiện”. Vậy thì đâu có lạ gì chuyện cháu giết bà, con giết mẹ, vợ đốt chồng ngày nay. Vì đâu mà thế hệ Hồ Chí Minh bạo lực lan tràn từ học đường đến gia đình, đến công sở, chốn thành thị đến thôn quê.
Hôm nay, thiếu niên, học sinh Bình Thuận cùng nhau dâng lời cầu nguyện cho hòa bình, an ủi, cảm thông, tỏ lòng yêu thương đối với anh chị em đồng bào, đồng đạo mình bị nạn, thì Báo Nghệ An qua đó để tố cáo hành động “Lợi dụng trẻ em – mưu đồ chính trị” đã xảy ra trên thực tế ở Việt Nam.
Thánh đã mất linh?
Từ xưa đến nay, mỗi khi động đến nhân vật Hồ Chí Minh, thần thánh của Đảng, các cơ quan từ trung ương, đến địa phương, thậm chí mỗi phóng viên, đều rùng mình, cẩn thận và dè dặt.
Đọc bài báo Nghệ An hôm nay, những hành động, cách nói, trích dẫn đã dẫn người đọc đi đến việc tìm sự thật: Ai đã lợi dụng trẻ em cho mưu đồ chính trị? Và câu hỏi không khó trả lời qua chính những dữ liệu bài viết cung cấp: Hồ Chí Minh.
Có phải báo Nghệ An mắc căn bệnh “Gần chùa gọi Bụt bằng anh” như trong dân gian thường nói? Cũng có thể.
Phải chăng, những người làm báo Nghệ An không biết rằng khi rút dây, sẽ động rừng, khi nói người hãy nhìn lại mình?
Phải chăng? Đến thời điểm này, khi đảng không còn là một đám thần thánh, thì mọi việc đều có thể mổ xẻ, bất kể đó là ai, vì “mọi người đều bình đẳng trước pháp luật”. Vì thế, hành động “Lợi dụng trẻ em, mưu đồ chính trị” phải bị vạch trần và báo Nghệ An đang dẫn đầu việc đó, bắt đầu từ hành động và việc làm của Hồ Chí Minh?
Thật hài hước khi lo xắn váy quai cồng lên chửi việc làm chính nghĩa của người khác, báo Nghệ An đã vô tình lộ ra hình ảnh và hành động của Hồ Chí Minh qua những ngôn từ vu cáo bẩn thỉu độc địa của mình đang phun ra.
Âu rằng đó cũng là quả báo nhãn tiền, khi sự thù hận và dối trá che lấp trí khôn và trí tuệ con người.
Hà Nội, Ngày 24/9/2013
J.B Nguyễn Hữu Vinh
Nguồn: Blog J.B Nguyễn Hữu Vinh
0 nhận xét:
Đăng nhận xét