Thứ Hai, 4 tháng 11, 2013

Tháng đại xá

LTCGVN (04.10.2013)

Tháng Mười Một huyền ảo trong làn khói tỏa nghi ngút từ những nén nhang tại các gia đình, trong các nhà thờ và ở các nghĩa địa, cùng với những ánh sáng lung linh từ những ngọn đèn, cây nến,... Đó là biểu hiện bề ngoài mang đậm dấu ấn tâm tình lồng trong từng thánh lễ, lời kinh nguyện, việc bác ái, sự hy sinh,… của những lữ-khách-trần-gian thành kính dâng lên Thiên Chúa để xin đại xá cho các đẳng linh hồn.
Nét đạo đức và vẻ thánh thiện ấy đẹp biết bao, chắc chắn Thiên Chúa rất vui lòng mà phóng thích các linh hồn thoát khỏi chốn cực hình khốn khổ!
Tháng Mười Một là Tháng Đại Xá, vì có biết bao ơn đại xá được thực hiện dành cho các linh hồn. Tháng Mười Một cũng là Tháng Bổn Phận, Tháng Yêu Thương, Tháng Đền Ơn Đáp Nghĩa, vì những người còn lưu ký trần gian có dịp đền đáp công ơn của các vị tiền nhân – tổ tiên, ông bà, cha mẹ,…
Tháng Mười Một nhắc nhở mỗi người chúng ta đều phải “uống nước nhớ nguồn” và “ăn cây nào rào cây nấy”, không chỉ cố gắng sống Hiếu Thảo trong cuộc sống đời thường mà còn cả trong đời sống tâm linh.

Tháng Mười Một đẹp thật! Đẹp vì bao hồng ân và ơn nghĩa hòa quyện thành khối yêu thương kính dâng Thiên Chúa giàu lòng thương xót. Tháng Mười Một còn đẹp vì trời đất đang mùa Thu, thiên nhiên biến đổi, không khí chuyển lạnh, cây cối thay lá,… Ở các nước Tây phương có những loại lá với nhiều sắc màu, rực rỡ như hoa, thế nên người ta gọi lá chính là “hoa của mùa Thu”. Tháng Mười Một nở rộ Hoa Linh Hồn, những Tân Thánh Nhân được nhập đoàn Chư Thánh nơi Thiên Quốc.
Tháng Mười Một là lúc bước gần cuối năm, một năm kết thúc gợi nhớ thời điểm chấm dứt đời người. Những chiếc lá vàng úa gợi nhớ sự từ giã trần gian, người này chia tay những người khác để bước vào cõi vĩnh hằng.
2 Mcb 12:43-46 cho biết: “Ông Giuđa quyên được khoảng hai ngàn quan tiền, và gửi về Giêrusalem để xin dâng lễ đền tội; ông làm cử chỉ rất tốt đẹp và cao quý này vì cho rằng người chết sẽ sống lại. Thực thế, nếu ông không hy vọng rằng những chiến binh đã ngã xuống sẽ sống lại, thì cầu nguyện cho người chết quả là việc dư thừa và ngu xuẩn. Nhưng vì ông nghĩ đến phần thưởng rất tốt đẹp dành cho những người đã an nghỉ trong tinh thần đạo đức. Đó là lý do khiến ông đến dâng lễ tế đền tạ cho những người đã chết, để họ được giải thoát khỏi tội lỗi”. Chúng ta vẫn luôn tin rằng “xác người ta sẽ sống lại”, và khi linh hồn ra khỏi luyện ngục thì sẽ được vào Thiên quốc, thế nên chúng ta tích cực và chân thành cầu xin Thiên Chúa tha hình phạt cho các linh hồn nơi luyện ngục. Và rồi chính những linh hồn đó sẽ cầu bầu cho chúng ta.
Không chỉ từ ngày 1 tới ngày 8 tháng Tháng Mười Một, mà là cả Tháng Mười Một, thậm chí là hàng ngày trong suốt năm, chúng ta vẫn có thể lãnh ân xá và làm các việc lành để nhường cho các linh hồn. Dù một việc rất nhỏ, và dù chỉ là việc cá nhân, nhưng chúng ta làm vì yêu mến Chúa và cứu các linh hồn, thì việc nhỏ đó vẫn được Thiên Chúa coi là công phúc, độc đáo là người này có thể làm việc lành thay cho người khác. Thiên Chúa quá đỗi “hào phóng” với chúng ta.
Trong Chuỗi Mân Côi, sau mỗi chục, chúng ta cũng vẫn cầu xin Lòng Chúa Thương Xót: “Lạy Chúa Giêsu, xin tha tội chúng con, xin cứu chúng con cho khỏi hỏa ngục, xin đem các linh hồn lên Thiên Đàng, nhất là những linh hồn cần đến Lòng Chúa Thương Xót hơn. Lời cầu nguyện chứa chan yêu thương, thật đẹp biết bao!
Ngày đầu Tháng Mười Một là ngày kính mừng các-thánh-hiển-vinh, ngày thứ nhì tưởng nhớ các-thánh-tương-lai, công việc tốt lành đó được thực hiện bởi các-thánh-đang-chiến-đấu-trên-đường-lữ-hành-trần-gian, tức là chính chúng ta, cũng là các-thánh-tương-lai. Mọi người đã lãnh nhận Bí tích Thánh tẩy đều là thánh, vì thế mà gọi là Hội Thánh. Hội Thánh ấy do Chúa Giêsu thiết lập, gồm ba thành phần: Hội Thánh vinh hiển, Hội Thánh đau khổ, và Hội Thánh chiến đấu hoặc lữ hành. Đó là mầu nhiệm “các thánh cùng thông công”. Một chuỗi liên đới yêu thương. Tuyệt vời lắm!
Thánh Phaolô nói: “Chúng ta đã nên một với Đức Kitô nhờ được chết như Người đã chết, thì chúng ta cũng sẽ nên một với Người, nhờ được sống lại như Người đã sống lại” (Rm 6:5). Ai cũng phải nên thánh, vì Chúa Giêsu muốn như vậy. Không thể không nên thánh, dù chỉ là thánh vô danh, là thánh nhỏ nhất trên Thiên Quốc!
Muốn làm thánh thì phải tin Đức Kitô là Thiên Chúa làm người cứu độ chúng ta và phải thật lòng ăn năn sám hối. Ăn năn có hai dạng: Ăn năn tội cách trọn và ăn năn tội cách chẳng trọn.
Ăn năn tội cách trọn là dạng tích cực, dạng “cao cấp”, là vị tha. Tội nhân ăn năn tội cách trọn là ăn năn vì yêu mến Chúa, vì cảm thấy mình xấu xa bất xứng với Đấng Chí Thánh, chứ không sợ bị luận phạt.
Ăn năn tội cách chẳng trọn là dạng tiêu cực, dạng hạ cấp, là vị kỷ. Tội nhân ăn năn tội cách trọn là ăn năn chưa hẳn vì yêu mến Chúa, chưa hẳn cảm thấy mình xấu xa bất xứng với Đấng Chí Thánh, mà chỉ vì sợ bị luận phạt, sợ phải sa hỏa ngục.
Tuy nhiên, thật là may phúc cho chúng ta, bởi vì dù chúng ta “ăn năn tội cách trọn” hoặc “ăn năn tội cách chẳng trọn” thì Thiên Chúa vẫn vui lòng chấp nhận. Đó là một dạng “siêu đại xá” Thiên Chúa dành cho chúng ta!
Cực hình hoặc lửa nơi luyện ngục và hỏa ngục không như cực hình và lửa như chốn trần gian. Cực hình khốn khổ nhất là không được diện kiến Thánh Nhan Thiên Chúa, còn lửa trần gian chỉ là “gió mát” so với “siêu lửa” ở luyện ngục và hỏa ngục. Cực hình và lửa thiêu ở luyện ngục và hỏa ngục giống nhau, chỉ khác điều này: Linh hồn ở luyện ngục chịu cực hình một thời gian rồi được phóng thích, còn linh hồn ở hỏa ngục chịu cực hình đời đời. Nhất nhật tại tù, thiên thu tại ngoại. Ở đời thường còn vậy, huống chi cõi vĩnh hằng!
Chúa Giêsu luôn thao thức vì không muốn mất bất kỳ một người nhỏ bé nào trong chúng ta, Ngài muốn tất cả phải nên thánh, vĩnh cư với Ngài trên Thiên Quốc, nhưng điều đó hoàn toàn tùy thuộc mỗi chúng ta, vì Ngài cho chúng ta hoàn toàn tự do chứ Ngài không hề ép buộc. Cả chương 17 (gồm 26 câu) trong Tin Mừng theo Thánh sử Gioan là lời cầu thống thiết của Chúa Giêsu kính dâng Chúa Cha trước khi Ngài “uống chén đắng”, làm hy tế đền tội thay cho chúng ta qua cuộc khổ nạn và cái chết của Ngài. Chúa Giêsu khao khát mọi người NÊN MỘT, và Ngài muốn rằng Ngài ở đâu thì chúng ta cũng được ở đó. Thánh Tâm Ngài đầy ắp yêu thương và tốt lành vô cùng, không trí tuệ nào có thể tưởng tượng nổi!
Lạy Chúa Giêsu, Đấng cứu độ chúng con, chúng con xin cảm tạ Ngài. Xin giúp chúng con biết đoàn kết để “nên một” theo Thánh Ý Ngài, để bất kỳ ai gặp chúng con thì cũng đều nhận thấy Chúa hiện diện nơi chúng con, và xin giúp chúng con luôn sống xứng đáng với Giá Máu Cứu Độ của Ngài. Vì công nghiệp của Đức Kitô, xin Chúa xót thương mà tha thứ hình phạt cho các linh hồn, và cho các linh hồn được hưởng Tôn Nhan Chúa muôn đời. Amen.

TRẦM THIÊN THU

Lễ Thánh Martin de Porres, Tu sĩ “tấm lòng vàng” của Dòng Đa-minh, 3-11-2013

0 nhận xét:

Đăng nhận xét