Thứ Bảy, 1 tháng 12, 2012

Tháng 12 của niềm hy vọng



Kết thúc Năm Phụng Vụ cũ với Lễ Chúa Kitô Vua Vũ Trụ, toàn cảnh vinh quang của Vị Vua thương con dân đến nỗi hy sinh mạng sống mình cho con dân được sống và sống dồi dào, sống vĩnh cửu, hẳn đã lưu lại trong bạn, trong tôi ý nghĩa này: tất cả chúng ta và cả muôn loài, muôn vật sẽ phải trở về quy phục Đức Giêsu Kitô là Thiên Chúa, là Vua của Vũ Trụ, Vua của chúng ta trong Nước Vinh Hiển của Ngài. Kết thúc Năm Phụng Vụ gợi nhắc cho chúng ta về sự kết thúc hành trình dương thế của chúng ta.

Thế nhưng, chúng ta lại được đón Tháng 12 về. Một Mùa Vọng mới khai mở Năm Phụng Vụ mới, như khởi đầu lại cho chúng ta một hành trình mới của đời người, hành trình mới của đời sống Đức Tin.

Ngày xa xưa ấy, vì ảnh hưởng của tội nguyên tổ mà con người chìm trong bóng đêm đầy u sầu thất vọng. Nhưng Thiên Chúa vì yêu đã sai các Ngôn Sứ thắp lên nơi trần gian ánh sáng của một niềm hy vọng vào Đấng Cứu Thế sẽ đến giải thoát con người khỏi sự chết muôn đời. Và từ đó, Dân Thiên Chúa có niềm vui mới, có bình an mới vì có niềm hy vọng.


Mùa Vọng là mùa hy vọng của Dân Thiên Chúa thế nào, thì cũng là mùa hy vọng của mỗi chúng ta: hy vọng về một Sự Sống mới thay cho sự sống tạm thời, hy vọng về một ý nghĩa mới vĩnh hằng ngay giữa những thực tại phù vân chóng vánh, hy vọng về một nền hòa bình hạnh phúc thực cho nhân loại và niềm bình an hạnh phúc thực cho mỗi tâm hồn.

Mùa Vọng đã mở ra, thiết tưởng chúng ta không được phép thản nhiên để cho nỗi sợ hãi tử thần ám ảnh cuộc đời ta, cũng không thể thản nhiên để cho sự bất an, nỗi thất vọng có khi là tuyệt vọng hoành hành tâm hồn chúng ta. Bởi vì nỗi sợ hãi tử thần, sự bất an, thất vọng của một người sẽ là mầm mống quấy nhiễu sự bình an của kẻ khác, của cộng đồng.

Mùa Vọng càng không cho phép chúng ta ngồi lì trong bóng tối sự chết: bóng tối của những bất tín, nghi ngờ, vô thần, dẫn cuộc đời ta về cõi vô định hướng, bóng tối của những đam mê thế gian đưa ta vào sự hủy diệt muôn đời, bóng tối của những xảo trá, gian tà dần dần hình thành nơi ta cốt cách của một loài Satan quỷ quyệt.

Vâng ! Mỗi năm lại có một Mùa Vọng để chúng ta hiểu rằng không có lúc nào là quá muộn đối với một niềm hy vọng chính là ân huệ nhưng-không của Thiên Chúa.

Thiên Chúa đã mở cánh cửa của Niềm Hy Vọng để mỗi chúng ta có thể khởi đầu, và khởi đầu lại hành trình đời người, và hành trình Đức Tin trong hân hoan. Niềm Hy Vọng là ánh sáng của Thánh Thần Thiên Chúa dẫn đưa ta tới Niềm Tín Thác tuyệt đối vào Thiên Chúa, vào Đức Giêsu Kitô, Con của Ngài.

Bạn và tôi, và cả nhân loại nữa, thiết tưởng:

- Phải dứt khoát với những thực tại phù vân vẫn thường quấy nhiễu chúng ta vì hậu quả của nó là bận tâm mà bất an, toan tính mà thua thiệt, tưởng thành công ai dè thất bại…

- Phải can đảm nói “không” với những cách sống buông tuồng dẫn đến vực sâu thất vọng…

- Phải tiếp nhận ánh sáng mới của Thiên Chúa, là “Lời Thiên Chúa”, là “Ngôi Lời đã hóa thành Nhục Thể” để ánh sáng ấy biến đổi chúng ta nên con người thần linh với tính bất tử, vĩnh cửu, nơi Đức Giêsu Kitô.

- Và còn phải thắp lên niềm hy vọng tinh tuyền nhất ngay trong chính tâm hồn mình, để ánh sáng ấy, để ngọn lửa ấy có sức tỏa lan đến cuộc đời.

Mùa Vọng năm nay lại là Mùa Vọng trong Năm Đức Tin, cơ hội quý giá cho chúng ta đào sâu ý nghĩa “Tôi tin Đức Giêsu Kitô – Con Thiên Chúa làm người”…  “Ngôi Lời đã làm người và ở giữa chúng ta” ( Ga 1, 14 ).

Đáp lại lời mời gọi của Mẹ Giáo Hội, khi tham dự vào Năm Đức Tin, chúng ta có cơ hội tái lập niềm hy vọng chính đáng của mình và tái lập lời tuyên xưng sống động vào Đức Giêsu Kitô, Con Thiên Chúa:

 “Tôi biết tôi tin vào Đức Kitô, Người là Thiên Chúa cứu độ tôi. Thì tôi hãi gì mà nao núng ? Thì tôi vững vàng lời tuyên xưng:

- Chính Chúa đã tác thành đời tôi, và ban ngàn ân lộc xinh tươi. Đời tôi là bức họa của Người, cho Tình Yêu hiện diện muôn nơi.

- Những Thánh Giá trong cuộc đời tôi là vinh dự cao cả cho tôi, vì tôi được thông hiệp với Người trong sự chết và sự phục sinh.

- Những bác ái trong cuộc đời tôi là kho tàng muôn đời cho tôi. Ngày tôi về với Người trên trời, kho tàng ấy lại thuộc về tôi.

- Những tín thác trong cuộc đời tôi là đáp trả ơn Người cho tôi. Ngày qua ngày tôi được an bình trong lòng thương của Người vô biên” ( Lời bài hát “Tôi biết tôi tin”, PM. CHH )

Xin Tạ Ơn Hội Thánh của Chúa Giêsu Kitô đã thiết lập và mời gọi con cái Chúa bước vào Mùa Vọng để tái lập hành trình Đức Tin của mình từ khát khao, tin tưởng và sống hân hoan, an bình, hạnh phúc.

Trong khi chúng ta đặt niềm hy vọng vào Thiên Chúa thì Thiên Chúa cũng đang mong mỏi chúng ta tin tưởng, yêu mến Người. Giáo Hội cũng đang chờ mong, thôi thúc, và đồng hành cùng chúng ta trên con đường hoàn thiện.

Nguyện Xin Chúa Giêsu Giáng Sinh, sẽ giáng sinh trong tâm hồn chúng con, trong các gia đình, để mọi người được an bình hạnh phúc trong Mùa Giáng Giáng Sinh, trong Năm Phụng Vụ Mới, trong Năm Mới và suốt cả đời người.

PM. CAO HUY HOÀNG

0 nhận xét:

Đăng nhận xét